Chương 11: Tể tướng chà đạp hạ thể của nữ nhi
Biên tập: Cừu ăn thịt
***
Lạc Anh rặn gần hai phút, thứ đầu tiên chảy ra chính là nước tiểu, cột nước trong suốt uốn lượn như hình vòng cung phun tung toé lên mặt ngài Tể tướng đang ngồi xổm, gương mặt anh tuấn bị xối ướt dầm dề, ngay cả trên môi cũng dính phải bọt nước tiểu trong suốt.
Mộ Dung Dược vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới, lúc bị xích sắt buộc chặt hắn đã uống mật lộ của nữ nhi chảy ra khi động dục, hiện tại nước tiểu trong miệng hắn có vị mặn nhàn nhạt kèm theo mùi hoa lan độc đáo, có dòng khí ấm áp tràn ra khắp người giúp nâng cao tinh thần, cảm giác mỏi mệt cũng biến mất.
Hắn không biết nước tiểu của nữ nhi có chứa công dụng của Tẩy Tủy Quả, ăn nhiều có thể cường thân kiện thể. Sau này hắn phát hiện mỗi lần uống nước tiểu của nữ nhi thì mỏi mệt đều tan biến, tuy không rõ lí do nhưng hắn không muốn đổ bỏ nước tiểu của cô, vậy nên buổi sáng mỗi ngày phải cúi xuống hạ thể của nữ nhi uống mội hồi. Đương nhiên đó là chuyện sau này.
Lạc Anh tách hai chân ép chất lỏng trong cơ thể chảy ra, cái động phía trước đã sạch sẽ nhưng vẫn còn hang động đằng sau.
Hai ngón tay của Mộ Dung Dược cắm vào cái hang phía sau của nữ nhi, dùng sức banh tràng đạo ra để thể dịch giữa hai ngón tay chảy ra ngoài.
Sau khi lấy nước trong thau tắm rửa sạch sẽ, Lạc Anh được Mộ Dung Dược bế lên giường nghỉ ngơi.
(độc giả vui lòng ủng hộ editor Tinh Vụ Aion tại W...)
Có lẽ bởi vì độ ấm trong địa lao hơi cao, Hà Man không có cho họ cái gì để che đậy ngoài đệm chăn, chỉ trải một tầng vải nỉ lông thật dày trên đất, nằm trên đó cũng tạm ổn.
Mộ Dung Dược lót gối đầu sau lưng nữ nhi để cô tựa vào, bưng điểm tâm từ trên bàn khuyên cô ăn chút.
Lạc Anh bị chà đạp đến bây giờ, chỉ uống tinh dịch của phụ thân sao có thể làm cô hết đói, nhưng cô bị gian dâm đau đớn, tiểu âm hộ vẫn nóng rát làm cô chẳng muốn ăn cái gì, đành miễn cưỡng ăn nửa miếng bánh ngọt, uống một chén nước liền biểu tình uể oải nằm xuống nghỉ ngơi.
Mộ Dung Dược tách hai chân nữ nhi ra, ngón tay cầm thuốc trị thương Hà Man để lại đưa vào tiểu âm hộ của cô. Thuốc mỡ mát lạnh làm Lạc Anh cảm thấy khỏe hơn chút.
- Cảm ơn cha, nữ nhi không đau, cha cũng ăn một chút đi!
Mộ Dung Dược yên lặng ngồi ở đầu giường, ăn hết phần bánh ngọt còn lại. Cùng nữ nhi thân sinh xảy ra gièm pha thế này thì hắn nên tự sát cho rồi, nhưng vừa rồi hắn đột nhiên không muốn chết.
Hiện tại hắn cảm thấy còn sống là một chuyện cực kỳ may mắn.
Mộ Dung Dược nhìn dáng người phập phồng quyến rũ tuyệt mỹ của nữ nhi, nằm xuống cạnh cô, dùng cánh tay ôm thân thể mềm mại này vào trong ngực. Cơ thể của nữ nhi hơi lạnh, băng cơ ngọc cốt làm người thoải mái, ôm vào trong ngực cứ như có làn nước suối mát lạnh chảy quanh cơ thể, cảm giác khô nóng ở địa lao giảm xuống.
Mộ Dung Dược giãn đôi mày vẫn luôn cau, tiến vào mộng đẹp.
Đáng tiếc Lạc Anh thật sự mệt cực ngủ rồi, nếu không sẽ phát hiện nhiệm vụ hoàn thành một nửa.
Tuy rằng còn chưa thể bảo đảm ba tháng sau có thể thoát khỏi kết cục bị bóp chết như trong cốt truyện, nhưng chỉ cần chứng minh trong lòng Mộ Dung Dược có cô thì cô sẽ dựa theo cách hiện tại tiếp tục sự nghiệp lấy lòng.
Dù vậy đó cũng chưa phải thứ Lạc Anh muốn, sứ mệnh của cô chính là trở thành tình yêu duy nhất của Mộ Dung Dược, làm phụ thân yêu cô đến không thể tự kềm chế, yêu đến mức không có cô thì sống không nổi.
Hà Man nhìn xuyên qua khe hở trên cửa thấy hai cha con trần truồng đang ôm chặt nhau, đáy mắt lướt qua nét vui sướng. Gã còn tưởng rằng con mọt sách này tâm trí kiên định thế nào, hóa ra gặp được mỹ nữ trần truồng cũng cầm giữ không được, cho dù mỹ nữ này là con gái ruột của hắn. Ha hả, có trò vui chơi rồi.
Mộ Dung Dược bước qua trở ngại trong lòng, dần dần đón nhận cô con gái được vận mệnh an bài đến bên hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...