Xuyên Nhanh Cẩm Tú Nhân Sinh
Thục Quý Phi gật đầu cho hắn lui ra, Hành Ngọc vội vàng giữ hắn, cúi đầu dùng bút lông ngỗng xoát xoát viết một hàng chữ lại đưa cho hắn.
Không sai, phương thức nàng cùng người khác giao lưu chỉ có thể dựa vào viết chữ, dùng bút lông không có tiện, vì thế Hành Ngọc không cẩn thận liền “phát minh” ra bút lông ngỗng cùng bút than.
Mục Lâm tiếp nhận tờ giấy, nhìn thoáng qua, vội gật đầu, “Nô tài đã biết, thời điểm phục mệnh sẽ nói cho bệ hạ, công chúa xin yên tâm.”
Khi Mục Lâm trở về Càn Thanh cung, Khang Ninh Đế triệu hắn vào dò hỏi tình huống.
Mục Lâm đem giấy vẽ Hành Ngọc đưa cho Khang Ninh Đế đẩy tới.
Khang Ninh Đế mở ra xem, cười trách mắng: “Kỹ thuật vẽ của nha đầu này thật là, lập tức tìm một lão sư cho nàng, bảo nàng vẽ trẫm cho thật đẹp, bằng không vẽ như vậy lấy ra chẳng phải sẽ làm người khác chê cười.”
Trên giấy Hành Ngọc vẽ Khang Ninh Đế mặc long bào, vẽ thật sự rất đáng yêu, nhưng mà cả người ông ấy có vẻ tròn vo, tỉ lệ dáng người rõ ràng không thích hợp.
Mục Lâm đứng ở phía sau Khang Ninh Đế, tự nhiên cũng thấy được bức họa này.
Hắn nghe ra được trong lời nóiKhang Ninh Đế không có ý trách cứ, ngược lại mang theo vài phần vừa lòng vui vẻ, vì thế liền nịnh hót nói: “Công chúa ngây thơ hồn nhiên mới có thể vẽ ra được như vậy, tuy rằng kỹ thuật vẽ cùng thẩm mỹ có chút khác biệt, nhưng ở tuổi này của công chúa mà nói vẽ được như vậy cũng đã không tồi.
Nô tài thấy, bệ hạ chẳng những không nên phạt công chúa ngược lại nên thưởng cho công chúa.”
Khang Ninh Đế quay đầu lại nhìn hắn, cười nói: “Ngươi nói xem Ngọc Nhi tặng cho ngươi thứ gì, mà ngươi che chở nó như vậy.”
Mục Lâm vội kêu oan uổng, “Bệ hạ sao lại nói vậy, công chúa tính tình hoạt bát, ai gặp mà không muốn nhiều sủng một chút.
Hơn nữa công chúa thực sự rất hiếu thuận, vừa rồi còn bảo nô tài nói với bệ hạ nàng giữa trưa không thể tới dùng cơm trưa cùng người, nàng muốn đi Cảnh Ương Cung bồi hoàng hậu nương nương dùng bữa.”
Ánh mắt Khang Ninh Đế hoảng hốt một chút.
Quan hệ giữa ông cùng hoàng hậu thì là, năm đó tiên đế tứ hôn, ngay từ đầu ông cũng nghĩ tới yêu thương kính trọng nhua, nhưng tính tình hoàng hậu ông cũng không tính là thích, cho nên mấy năm nay hai người tôn trọng nhau như khách cũng không thân cận, Hoàng Hậu cũng không có hài tử……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...