Xích Miên cười mỉa: “Lão hồ ly nhà ngươi bớt xiên xỏ lại một chút, ồn hết cả tai.
À mà bổn tiên quên mất, ngươi nói xem là ngươi định đưa bổn tiên đi đâu để thu thập lại thần hồn vậy?”
Định Xương cười to: “Cô tin tưởng bổn tiên như vậy ư? Còn chưa hỏi rõ đã đồng ý hợp tác với bổn tiên rồi.”
Xích Miên nhún vai: “Như nhau cả.
Bây giờ, hồn phách của bổn tiên còn đang phiêu lạc ở nơi nào chưa biết, nhưng ngươi vẫn đồng ý hợp tác với bổn tiên đấy thôi.
Trong khi đó, bổn tiên chỉ cho ngươi một lời hứa.”
Định Xương thôi cười, khẽ lắc đầu: “Không đùa nữa.
Nếu nói về việc hồn phách của cô thì bổn tiên có một bất ngờ dành cho cô đây.
Ban nãy khi cô phá hủy chuông Nhuận Vi, bổn tiên đã dùng pháp khí của mình để thu hồn phách của cô vào đó.”
“Trước khi thu hồn phách của cô vào trong pháp khí, bổn tiên đã làm phép để hồn và phách nhập lại với nhau thành hồn niệm.
Cho nên cô chỉ cần đi tìm mười chín tia hồn niệm của bản thân là được.”
Xích Miên khẽ nhăn mày: “Pháp khí gì cơ?”
“Đó là Linh Thư Túy.
Như cô biết, Hồ tộc của bổn tiên tu luyện bằng oán niệm của người khác.
Cho nên bổn tiên đã bỏ ra công sức và tâm huyết để luyện hóa pháp bảo Linh Túy trở thành Linh Thư Túy, thu hút được tất thảy những linh hồn có oán niệm vào bên trong này.
Đương nhiên là Linh Thư Túy có thể hoạt động xuyên qua cả không gian lẫn thời không.”
“Linh hồn nào còn oán niệm mà chịu giao dịch với bổn tiên thì bổn tiên sẽ cho người làm nhiệm vụ xuyên đến thế giới của linh hồn ấy, người làm nhiệm vụ sẽ giúp linh hồn đó hoàn thành tâm nguyện chưa thể hoàn thành.
Tất nhiên, cái giá phải trả cho bổn tiên là oán niệm đó, khi ấy linh hồn không còn oán niệm sẽ có thể đi đầu thai.”
Xích Miên trầm ngâm: “Ngươi làm vậy thứ nhất là khiến cho việc tìm oán niệm để tu luyện trở nên dễ dàng hơn.
Thứ hai là tiện thể tích phước đức, đúng chứ? Bởi bổn tiên nghe nói, nếu một hồ ly tích đủ phước đức thì sẽ được đến cõi Hư Vô để làm bạn với Đức Phật, ngày ngày được nghe kinh kệ.
Sau đó, nếu cơ cơ duyên đắc đạo sẽ có cơ hội trở thành sứ giả trời đất.
Hóa ra ngươi có chí hướng như vậy.”
Định Xương gật đầu, Xích Miên rất thông minh, không hề làm hổ thẹn danh xưng Chiến Thần.
Xích Miên lại tiếp tục hỏi: “Vậy nếu như có linh hồn không chịu giao dịch với ngươi thì sao?”
Định Xương không hề nề nà, trả lời ngay tức khắc: “Thì bị bổn tiên ném ra khỏi Linh Thư Túy chứ sao.
Sau đó trở thành cô hồn dã quỷ hay ác ma gì đó đều là do họ tự lựa chọn, không còn liên quan đến bổn tiên nữa.”
Bỗng dưng Xích Miên híp mắt, tia hồn niệm nho nhỏ của Xích Miên nhảy lên va vào mặt của Định Xương liên tục: “Ngươi mau khai ra đi, tại sao lại suy tính giúp bổn tiên đến như vậy? Đừng có dùng mấy lý do lếu láo mà nói.
Nếu ngươi không thành thật, có tâm địa rắn rết phản bội lại sự hợp tác này thì cho dù là một nửa tia hồn niệm, bổn tiên cũng sẽ tẩn chết ngươi chứ đừng nói chi là hiện tại bổn tiên vẫn còn trọn vẹnmột tia hồn niệm.”
Định Xương xụ mặt, bất giác đưa tay xoa xoa tia hồn niệm của Xích Miên: “Ấy nào nào, đừng tức giận, nghe bổn tiên nói đã.
Đúng là bổn tiên giúp đỡ cô hơi nhiều so với giao dịch sòng phẳng của chúng ta, nhưng chuyện đó cũng đều có nguyên do thích đáng cả.
Thuở xưa, cha của cô – Chiến Thần Xích Mẩn đã từng cứu giúp cha mẹ của bổn tiên khi cha mẹ bổn tiên gặp nạn dưới nhân gian.
Do đó, lúc hay tin Tiên giới định ra tay với cô thì cha mẹ bổn tiên hết sức lo lắng.”
“Bổn tiên thấy vậy không đành, mới nói ra việc cô đã liệu được mọi sự từ trước và sớm tìm tới ta để lập thành giao dịch, bảo vệ tính mạng của bản thân.
Vì lẽ ấy, cha mẹ của bổn tiên mới dặn dò bảy bảy bốn chín lần là phải chăm sóc cho cô thật là tốt.
Bởi khi xưa, cha mẹ bổn tiên chưa kịp báo đáp ơn nghĩa thì Chiến Thần Xích Mẩn đã hi sinh rồi.
Dù sao đi nữa, Chiến Thần Xích Miên quả nhiên không phải chỉ là cái danh xưng để kêu nghe cho vui, cô đa nghi còn hơn cả Hitler nữa đấy.”
Nghe lời giải thích của Định Xương thì Xích Miên mới thôi nghi ngờ, cô quan sát kỹ Định Xương hồi lâu cũng không thấy có dấu hiệu của sự gian dối nên dần dần trở nên bình tĩnh hơn.
Trên hết, cho dù hiện tại Định Xương có âm mưu gì đi chăng nữa, cái mạng quèn này của cô chỉ cần chạm một cái là đi đời nhà ma, cô có mạnh miệng đến đâu thì cũng không thể qua mặt Định Xương được.
Tên hồ ly tinh Định Xương cần gì phải phí hơi tốn sức chỉ để lừa gạt cô chứ.
Xích Miên nói giọng đều đều: “Ngươi cũng biết Hitler à.
Tên đấy tàn sát quá nhiều người vô tội, nên sau khi hắn chết, Diêm La vương đã lập tức phái quỷ sai lên dương gian để áp giải linh hồn của hắn về địa phủ.
Thế nhưng gắt gao kiểu gì, lại còn để cho hắn ta xổng ra được, chuyện đó đã trở thành một nỗi ô nhục của Diêm La vương trong một thời gian dài.
Mặc dù cuối cùng thì Hitler cũng bị túm cổ lôi xuống Địa phủ, nhưng câu chuyện cười đó vẫn còn được lưu truyền trong tam giới cho đến ngày nay đấy.”
Định Xương cười to: “Bổn tiên cũng có nghe đến việc ấy, nhưng tin tức không rành rẽ như những gì cô vừa phổ biến cho bổn tiên nghe.
Chiến Thần Xích Miên ngoài việc trăm trận trăm thắng ra thì còn có biệt tài hóng chuyện siêu đến như vậy, bổn tiên hổ thẹn không bằng.”
Dường như Xích Miên không nghe thấy sự móc mỉa của Định Xương, lên tiếng đáp lại: “Đương nhiên, ngoài giết người ra thì bổn tiên đây thích nhất là hóng chuyện đấy.
Sao nào?”
Hai ngươi chí chóe hồi lâu, cuối cùng cũng đến được Đào Tuyết Nhai của Hồ tộc.
Định Xương đưa Xích Miên vào một khu rừng, đi sâu vào bên trong thì hang động to lớn dần hiện ra: “Đây là nơi có linh khí dồi dào nhất trong Đào Tuyết Nhai của Hồ tộc.
Chúng ta đến đây mượn chút linh khí để đưa cô vào bên trong Linh Thư Túy.”
“Khoan đã, bổn tiên còn vài điều thắc mắc, trước tiên ngươi phải giải đáp giúp bổn tiên mới được.”
“Được chứ, cô cứ nói đi.”
“Thứ nhất, ngươi nói người làm nhiệm vụ, nghĩa là bây giờ ta cũng sẽ trở thành người làm nhiệm vụ đúng chứ? Và những người làm nhiệm vụ khác là những ai? Thứ hai, bổn tiên muốn biết thêm chi tiết về việc thu thập hồn niệm của bản thân.”
“Những người đang làm nhiệm vụ cho bổn tiên hiện tại đều là những linh hồn đã chết đi, nhưng chưa hóa ma cũng chưa nhiễm âm khí.
Họ muốn tìm kích thích cho quãng đời còn lại, nên muốn tham gia làm nhiệm vụ.
Đương nhiên, nếu họ làm đủ một trăm nhiệm vụ thì bổn tiên sẽ giúp họ vào vòng luân hồi, khuyến mãi thêm ưu đãi kiếp sau không tệ.”
“Còn cô, hiện tại cũng sẽ trở thành người làm nhiệm vụ.
Nhưng ngoài làm nhiệm vụ, mục tiêu quan trọng hơn của cô là đi đến những thế giới khác nhau để tìm ra hồn niệm của bản thân.
Khi nào có đủ hồn niệm rồi thì tất nhiên cô sẽ tự thoát khỏi được không gian là nhiệm vụ đó để trở ra bên ngoài.”
“Chỉ có điều, dù sao cô cũng không phải kẻ phàm trần mắt thịt.
Nhờ có cốt tiên, nếu đi đến những thế giới tu chân hay gì đó, có khi lại gặp được kỳ ngộ đấy.
Bởi những người đang làm nhiệm vụ cho bổn tiên chỉ là những linh hồn bình thường, dù cho có gặp được kỳ ngộ gì thì sau khi giúp nguyên chủ hoàn thành xong ước nguyện là tan biến hết, bọn họ không thể mang theo bất cứ thứ gì cả.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...