Edit: KimA, vẫn phải chết?Chìm cả vui vẻ.
Mẫu phi tra tấn cô, không thể nào.
Nam Chi nghĩ không ra, “Vì sao không thể để một đứa trẻ vượt qua được.
”Hệ thống trực tiếp nói: “Người lớn đều không quá thích con vợ trước.
”Nam Chi: “Ta có cha mẹ mà, không tính là con vợ trước.
”Hệ thống: “Cùng cha nhưng vẫn là khác nữ nhân, ngươi vẫn được tính là con vợ trước.
”Nam Chi bĩu môi, muốn khóc!Cho nên, nhiệm vụ này không biết nên làm thế nào?Hệ thống hỏi cô: “Đến bây giờ còn chưa nhìn ra sao?”Đây vẫn là một đứa trẻ, hệ thống chỉ dẫn từng bước, “Cùng là nguyên liệu nấu ăn, vì sao nàng ta lại có thể nấu ngon tới như vậy, không cần cẩn trọng, hao phí tâm tư nấu nướng?”Nam Chi: “Vì cái gì?”Hệ thống: “!.
.
Vì sao các thai phụ khác khi mang thai đều mệt mỏi, béo phì, chuột rút, nàng ta có thể không béo lên, chỉ to bụng, sinh ra một đứa trẻ thật khỏe mạnh, những người khác hoặc là không thể mang thai, hoặc sinh ra cũng bệnh tật, mọi nơi đều không bình thường, mọi nơi đều không đúng, ngươi nghĩ là vì cái gì?”Nam Chi suy tư, cuối cùng đưa ra đáp án: “Bởi vì nàng là công chúa trong truyện cổ tích.
”Hệ thống: “…… Không phải, nàng ta có thứ đồ mà người khác không có, nàng tích lũy vận khí trời đất trong cơ thể, trong hậu cung, người thừa kế đều do một mình nàng sinh ra.
"Nam Chi oa một tiếng, “Là thứ gì, lợi hại như vậy?”Hệ thống: “Linh dịch, chính là đem linh khí trời đất tích tụ lại thành chất lỏng, vạn vật bởi vì có linh khí mà sống, thấm linh khí mà sinh trưởng, giả thiết nếu trong cung có nhiều người như vậy, nàng ta bên kia có nhiều, vậy linh khí của những nơi khác đều bị cướp đi rồi.
”“Nàng ta độc đáo, nàng ta có tình yêu, nàng có được hạnh phúc của đời người, là phải có rất nhiều người phải hy sinh, giống như ngươi nhất định phải chết đi, là để nàng ta là đặc biệt nhất, có được hạnh phúc.
”Nam Chi hỏi ngược lại: “Vì sao phụ hoàng không thể chỉ có một thê tử, như vậy liền không cần đoạt, đều ở trên người một người.
”Cô lẩm nhẩm: “Là phụ hoàng phân phát khắp nơi, có người được phân đến, có người không được phân đến, nếu giáo viên ở trường mầm non chia cho người khác bánh quy, ta không có bánh quy, ta sẽ khóc.
”Hệ thống:……Còn nhỏ có thể nói vô tư như vậy, nhưng sao có thể trưởng thành đây.
Làm thế nào để có thể giảng giải cho một đứa trẻ về lợi ích của người lớn đây, khúc mắc trong lòng mỗi người khi đặt cạnh nhau là phức tạp nhất.
Nam Chi đột nhiên nghĩ đến cái gì, nắm tay nhỏ đập vào lòng bàn tay: “Gần đây tính khí của phụ hoàng đã tốt hơn nhiều, có phải bởi vì liên quan đến linh dịch kia không, thật tốt quá, bệnh của phụ hoàng ngày càng tốt lên.
”Chỉ cần có phụ hoàng ở đó, thế nào cũng bảo vệ được cô, cũng có thể bảo vệ được người trong cung, bằng không cái người Ninh Vương hay nói bậy kia lại thích lên làm hoàng đế, nhất định sẽ không yêu thương cô, sẽ không giống như phụ hoàng yêu thương cô.
Hệ thống:……Trọng tâm của cô luôn sai lệch như vậy.
Hệ thống: “Trọng điểm của chuyện này là linh dich.
”Nam Chi: “Linh dịch có vấn đề gì, mỗi ngày phụ hoàng qua đó ăn cơm, linh dịch có thể đem bệnh đau đầu của phụ hoàng chữa khỏi, rất tốt nha, thứ kia có tác dụng trong một ngày đó nha, nhưng mà mẫu phi lại không thích ăn, nếu ăn linh khí có thể làm giảm hỏa khí.
”Hệ thống:……Tuổi còn nhỏ, đã có thể nhẫn nhịn rồi.
Đứa trẻ này có một trái tim lớn.
Hệ thống: “Có một số đồ vật như nước chảy theo dòng, lại không thể lưu truyền, đối với triều đại, đối với thế giới mà nói cũng không có gì khác biệt.
”Nam Chí khịt mũi, lại hỏi: “Vậy ngươi có thứ này sao, linh dịch ấy.
”Hệ thống: “Không có, lăn đi!”Có cũng không cho.
Tiểu hài tử, cũng không thể luyện ra tính tình cứng rắn.
Nam Chi: “Nếu ta không thể giải quyết vấn đề linh dịch, cũng chỉ có thể đi ăn thật nhiều cơm?”Biết được linh dịch tốt cho thân thể, vậy phải đi cọ cơm.
Huệ Đế nhìn cô, “Không sợ mẫu phi ngươi tức giận sao?”Nam Chi: “Mẫu phi sẽ nghĩ thông suốt, quen rồi sẽ không sao.
”Cô đi ăn lại gói mang về, lấy về Vĩnh Xuân Cung, chỉ tiếc là mẫu phi không thích ăn, chỉ cần nếm thử, sẽ biết được món ăn có bao nhiêu ngon, thật muốn trực tiếp đút cho mẫu phi ăn quá.
Theo từng tháng, bụng của Thi Bội Nhu ngày một to lên, nhưng thân hình của nàng lại không hề thay đổi, đây là điều mà những nữ nhân khác rất hâm mộ, chỉ to bụng mà toàn thân không bị mập ra, trở thành thai phụ xinh đẹp nhất.
Thi Bội Nhu nhìn đến Huệ Đế cùng Nam Chi, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng xinh đẹp động lòng người, kiên trì mang bụng bầu đi nấu cơm cho hai người, không nỡ giao cho người khác làm.
Khi chuẩn bị rời đi, Thi Bội Nhu lại theo thường lệ nướng một chút bánh quy nhỏ thơm ngào ngạt cho Nam Chi, để cô trộm ăn một mình, coi Nam Chi là một đứa trẻ bé nhỏ đáng thương không được ăn cơm.
Nam Chi che túi nhỏ đi, trên mặt nở nụ cười, “Cảm ơn ngươi, ngươi không cần quá vất vả, sẽ mệt đến tiểu đệ đệ hay tiểu muội muội trong bụng ngươi.
”Mặc kệ là tiểu đệ đệ hay tiểu muội muội ra đời, đều sẽ là đệ đệ hay muội muội của cô, mọi người đều nói phụ hoàng thiếu hài tử, nói phụ hoàng sẽ tuyệt tử tuyệt tôn, cho nên mỗi hài tử đều trân quý.
Thật đáng yêu, chỉ là quá cẩn thận, những hài tử hiểu chuyện đều là bị ép lớn, Thi Bội Nhu vuốt ve bụng.
Bên cạnh, Huệ Đế nhìn theo không nói gì, mang theo nữ nhi trở về Vĩnh Xuân Cung.
Trước mặt Huệ Đế, Hiền phi tươi cười đón Nam Chi, nhưng khi Huệ Đế vừa rời đi, khuôn mặt Hiền phi liền trầm xuống, một chút cũng không để ý tới Nam Chi.
Chính sự sủng ái của hoàng đế dành cho Thi Bội Nhu, đã khiến tất cả các nữ nhân trong hậu cung phải điêu đứng.
Nữ nhi lại luôn chạy tới đó, quả thực chính là dùng tay đánh một cái lên mặt nàng, nhóm nữ nhân kia luôn dùng điều này để âm dương quái khí châm chọc nàng, nói nữ nhi của nàng thà gần gũi với một người ngoài, cũng không muốn gần gũi với mẹ ruột.
Thậm chí, có người còn nói quá đáng tới mức, trong tương lai tiểu công chúa sẽ được đưa tới nuôi dưỡng dưới danh nghĩa Thi Bội Nhu.
Quả thực là quá đáng, Hiền phi tức giận bùng nổ ngay tại chỗ, nàng là Hiền phi, là nhị phẩm, Thi Bội Nhu bất quá chỉ là một Quý nhân, Quý nhân nuôi dưỡng con của phi tử, quả là trò cười trong thiên hạ.
Nhưng nghĩ đến sự sủng ái của hoàng đế dành cho Thi Bội Nhu, trong lòng Hiền phi lại vô cùng thấp thỏm, cũng không phải là không có khả năng.
Nam Chi có chút do dự, rốt cuộc có nên đưa bánh quy cho mẫu phi hay không đây, cô nhìn sắc mặt của mẫu phi, vẫn là không nên lấy ra thì hơn, càng làm người tức giận.
“Con lại đây.
” Hiền phi vẫy tay với Nam Chi, giống như thấy thái độ của mình quá lạnh lùng, nhẹ giọng nói: “Qua bên này với mẫu phi.
”Nam Chi cười tủm tỉm chạy tới, nâng đầu nhìn Hiền phi, hô: “Mẫu phi.
”Hiền phi hỏi: “Con thích Thi quý nhân sao?”Nam Chi: “Nàng nấu cơm rất ngon.
”Hiền phi lại hỏi: “Nếu để nàng ta làm mẫu phi của con, con sống cùng nàng ta, có có nguyện ý hay không?”Nam Chi a một tiếng, “Nàng sẽ có hài tử của chính mình, sao con có thể sống cùng nàng được, con là hài tử của mẫu phi, con sẽ sống cùng mẫu phi, hài tử đều là sống cùng cha mẹ của mình.
”Chua xót và ấm áp nảy lên trong lòng, Hiền phi ôm nữ nhi, giống như nói với nữ nhi, cũng giống như là đang phát tiết, “Đáng tiếc phụ hoàng con chỉ thích nàng ta.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...