Xuyên Khôngký Chủ Xin Ngài Mau Đi Công Lược!
Thiên Vũ mặc thân y phục đỏ của tân lang ngồi trên chiến giường có chút tồi tàn khoảng chừng gần đến tối Thiên Vũ mới nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Có tiếng bước chân tới gần Thiên Vũ vẫn như cũ ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm cánh cửa.
[Mục tiêu công lược sắp xuất hiện r ký chủ ngài phải diễn nga~]
Hệ thống bên cạnh nhắc nhở sau đó quay về không gian của bản thân.
Cửa bị đẩy ra một cung nữ dẫn tay của một người mặc y phục đỏ giống cậu chỉ là trên đầu còn có thêm một cái khăn trùm che mất khuôn mặt.
Vị cung nữ sau khi đưa người kia vào phòng liền rời khỏi.
Trong phòng chỉ còn lại 2 người thời gian dường như bất động,người đứng ở cạnh hơi giơ lên 2 tay sau đó lại để xuống có chút hồi hộp không biết nên làm gì hay mở lời như thế nào.
Sau một lúc Thiên Vũ mới chậm rãi đứng dậy tiến tới gần đối phương,cũng không có kéo khăn xuống chỉ đứng một bên vẻ mặt hờ hững lạnh nhạt nhưng giọng điệu lại trái ngược.
"Ngươi là thái tử phi bọn họ nói sao?Tại sao ngươi lại che mặt a?"
Đối phương dường như cũng không biết trả lời như thế nào,hướng tới nơi phát ra âm thanh cùng với ánh nhìn mờ ảo từ trong khăn đỏ.
Giọng nói dịu dàng của thiếu niên vang lên.
"Ta! "
[Ký chủ việc giở khăn trùm đầu của tân nương là việc của tân lang phải làm nha]
Thiên Vũ nhàn nhạt nói với hệ thống:"Ồ vậy sao".
Sau đó giọng điệu có chút ngốc nói với "nhân loại" trước mặt.
"Nhìn như vậy sẽ không thấy gì! hay là để ta mở cho ngươi nhé"
"U.
.
um.
.
được.
.
"
Sau khi vén lên chiếc khăn trùm Thiên Vũ liền cười một cách ngốc nghếch nhìn đối phương.
Chiếc khăn đỏ được vén lên một khuôn mặt sinh động lòng người liền xuất hiện với mái tóc nâu dài thẳng tới eo nhỏ tuy là một nam nhân nhưng có thể nói khuôn mặt này còn xinh đẹp hơn nữ tử.
"Nương tử ngươi thật đẹp nga~"
"Đa tạ! ".
Khuôn mặt Tư Kim Nha trở nên có chút hồng càng tăng thêm nét đẹp diễm lệ động lòng người.
Thiên Vũ lôi kéo tay Kim Tư Nha lại gần bàn chỉ một đĩa bánh trên đó chỉ còn lại 2 cái.
"Nương tử ngươi muốn ăn bánh không rất ngon đó!.
nhưng ta ăn gần hết rồi"
Nói đến khúc sau giọng điệu của Thiên Vũ liền trở nên có chút buồn,một bộ dạng hối tiếc.
2 người ngồi xuống đối diện nhau.
Tư Kim Nha giọng nói nhẹ nhàng tươi cười nói.
"Ta không đói ngươi cứ ăn đi"
Thiên Vũ dùng bộ dạng trẻ con ngốc nghếch hỏi.
"Thật sao?"
Tư Kim Nha nhìn Thiên Vũ càng thêm tươi cười.
"Thật"
Hệ thống ở một bên nhìn trong lòng đầy cảm thán.
Ký chủ nhà nó thật thần kỳ mấy giây trước là bộ dạng lạnh nhạt mấy giây sau liền thay đổi! nó cảm thấy khó mà tiếp thu được.
Thiên Vũ cười nói tay lấy bánh trên bàn vừa ăn vừa nói.
"Ngươi thật tốt đây là lần đầu tiên ta được người khác đối xử tốt như vậy"
Ban đêm 2 người cùng ngủ trên một chiếc giường tuy rằng có chút chật và hơi tồi tàn cũng đỡ hơn phải ngủ dưới đất bởi vì nơi này vốn lạnh lẽo và ít đồ.
Thiên Vũ nhìn người nằm phía trong dường như đã ngủ say.
Có chút suy nghĩ hỏi hệ thống.
"Tiếp theo ta nên làm gì đây Tiểu Oa?"
[Ngài chỉ cần chung sống khiến độ hảo cảm mục tiêu công lược tăng sau đó đợi tới khi hoàng đế băng hà]
Thiên Vũ nhếch môi cười trong màn đêm ý vị thâm trầm nói.
"Nếu như "tiểu nhân loại" này nhìn thấy ta biến thành yêu thú hắn có sợ ta không nhỉ?"
Thiên Vũ cảm thấy có chút tò mò và mong đợi khi nhìn thấy gương mặt đối phương sợ hãi liền không nhịn được cảm thấy vui vẻ bởi vì từ xưa đến nay ai cũng đều sợ hãi xa lánh cậu,cậu khi còn là một ma cà rồng đã chứng kiến đủ loại vẻ mặt sợ hãi kính nể bọn họ luôn chỉ biết cuối đầu cầu xin tha mạng.
Thiên Vũ hơi lầm bầm cười nói.
"Nếu như ngươi sợ hãi ta sẽ gϊếŧ chết ngươi vậy! "
[! ]
Nó vừa nghe cái gì thế?Ký chủ muốn gϊếŧ mục tiêu công lược a! !!! Không xong rồi!!!
Nó rất muốn nhảy ra can ngăn nhưng nó sợ ký chủ một tay liền bóp chết nó nga!
Cuối cùng hệ thống cũng chỉ đành im lặng trốn một gốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...