Xuyên Không Về Cổ Đại Ta Gả Cho Nông Phu Làm Kiều Thê

Lý ma ma cúi đầu trước Triệu Vân Liên, cân nhắc: “Nha đầu Phó Nguyệt thực sự gả cho thợ săn nhà nông. Tiểu thư, nếu lão nô gặp hắn một lần, nhất định có thể nhận ra. Còn về thân phận của người này, đúng là không rõ ràng lắm, cũng có thể là cùng tên người chăng.”

Triệu Vân Liên cũng nghĩ như vậy.

“Thôi, dùng cơm xong ta hơi mệt một chút. Ngủ một giấc xong chúng ta đi hậu hoa viên nhìn xem đi, ta đã đồng ý với dì vẽ một cái mặt quạt cho dì ấy rồi.”

“Lão nô hầu hạ tiểu thư nghỉ ngơi.” Sau khi Lý ma ma chờ Triệu Vân Liên nằm xuống mới an tĩnh rời khỏi phòng.

**

Ở tiền viện, La Đình Dũng rốt cuộc đã dẫn Tiêu Thái cùng Bùi Mặc ra khỏi thư phòng.


Cha hắn cùng đại ca đều là người nhà binh, mọi người sở thích hợp nhau, nói chuyện trên chiến trường liền không dứt ra được.

Dùng cơm xong, La Chấn Bắc lại gọi bọn hắn tới tiếp tục nói về cách bài binh bố trận trên chiến trường như lúc trước.

Chờ đến khi trò chuyện xong, ra khỏi thư phòng, mặt trời đã nghiêng về hướng tây. La Chấn Bắc sai nhị nhi tử dẫn hai người bọn họ đi dạo ở trong phủ trước, buổi tối còn muốn giữ lại cùng nhau ăn cơm uống rượu.

Tiêu Thái cùng Bùi Mặc không từ chối nổi sự nhiệt tình của La Chấn Bắc, chỉ có thể đồng ý.

Ra khỏi thư phòng, La Đình Dũng lại tràn đầy năng lượng, tích cực mà dẫn hai vị ca ca đi dạo ngắm cảnh sắc trong sân viện nhà mình.

La phủ đã được sửa chữa lại một lần sau khi La phu nhân Trịnh Diệu Ngữ gả về đây, kết hợp giữa phong cách thô sơ của Mạc Bắc cùng giàu có và sang trọng ở Vân Kinh, hai loại kết hợp với nhau trở thành cảnh đẹp bậc nhất ở thành Thự Châu, không ít các phu nhân đều thích tới La phủ ngắm cảnh.

Đi đến hậu hoa viên, La Đình Dũng liền nhìn thấy biểu tỷ đang vẽ tranh ở trong đình.

Hắn hưng phấn mà vẫy vẫy tay gọi: “Biểu tỷ!”

Phía sau hắn, Tiêu Thái và Bùi Mặc cũng trông thấy Triệu Vân Liên. Tay của Bùi Mặc trong ống tay áo âm thầm bấu chặt vào lòng bàn tay.

Trong đình, Lý ma ma nheo mắt lại đánh giá Tiêu Thái đi tới, nghiêng người gật gật đầu với Triệu Vân Liên.

Triệu Vân Liên thở dài, thật sự là phu quân của Phó Nguyệt! Từ biệt mấy năm, nữ nhi của Tiểu Nguyệt tỷ tỷ đã hai tuổi rồi……


Chờ Lý ma ma thu dọn xong dụng cụ vẽ tranh ở trên bàn, ba người La Đình Dũng đã sắp tới đình. Trong ngoài đình đều có người đứng yên hầu hạ, thật sự không cần đề phòng quá mức.

“Vân Liên bái kiến Tiêu Phó tổng binh, Bùi Tham tướng.” Triệu Vân Liên chậm rãi hành lễ.

“Triệu tiểu thư không cần đa lễ.” Tiêu Thái và Bùi Mặc đáp lễ.

“Đều đừng khách sáo như vậy, mau ngồi xuống đi.” Trước hết La Đình Dũng ngồi xuống ghế đá bên cạnhTriệu Vân Liên, hiếu kỳ hỏi nàng, “Biểu tỷ, tỷ vừa mới vẽ cái gì đó?”

Đối với các ca ca đệ đệ là con của dì, Triệu Vân Liên cũng cực kỳ yêu thích. Từ trước đến nay sau khi tới La phủ, người thân trong phủ đều đối xử với nàng rất tốt, vị biểu đệ này càng khiến nàng cảm nhận được sự thư thái thân cận hơn so với những người trong nhà mình nhiều.

Triệu Vân Liên khẽ mỉm cười trả lời hắn: “Tiện tay vẽ vài thứ thôi.”

“Biểu tỷ thật lợi hại.” La Đình Dũng chân thành khen nàng, dù sao hắn chỉ là một người thô lỗ, các thứ như đọc sách vẽ tranh đều không biết, chỉ biết dùng vũ lực.


Bùi Mặc ngồi ở bên người La Đình Dũng, đối diện với Triệu Vân Liên, lẳng lặng nghe hai tỷ đệ bọn họ nói chuyện.

Bên người Bùi Mặc, Tiêu Thái không ngồi xuống. Hắn khom lưng hành lễ với Lý ma ma “Hồi lâu không gặp, Lý ma ma gần đây có khỏe không?”

Lý ma ma vội vàng đáp lại một lễ, “Bẩm Tiêu Phó tổng binh, bà bà vẫn khỏe cả.”

Tiêu Thái bất đắc dĩ mà nâng bà dậy: “Lý ma ma không cần khách sáo như thế, ngài cứ gọi ta là A Thái là được.”

Lý ma ma hiền từ mà cười thành tiếng.

Bùi Mặc cùng La Đình Dũng đều nhìn về phía bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui