Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Tiểu quận chúa nghe xong thì thấy hơi khó hiểu: “Như vậy có được không đấy?"

Lâm Bắc Phàm vỗ ngực đảm bảo: “Tiểu quận chúa, quận chúa cứ mạnh dạn mà làm, tới khi ấy chắc chắn sẽ khiến hắn ta mất hết mặt mũi, như vậy vui hơn nhiều so với cho hẳn ta ăn đấm, chẳng phải sao?"

Tiểu quận chúa tiếp thu ý kiến của Lâm Bắc Phàm, lấy việc tiễn biệt tam hoàng tử Đại Viêm làm lí do để mở một buổi yến tiệc, mời tam hoàng tử và thế gia tử đệ trong kinh thành tới tham gia. Tam hoàng tử Đại Viêm đang định rời đi song bỗng nhiên lại nhận được thư mời của tiểu quận chúa. Nghĩ đến việc không biết khi nào mới được gặp lại nhau, tương lai còn chưa chắc đã có cơ hội được gặp, trong lòng hắn ta cực kì đau buồn. Trước khi đi gặp nhau một lần cũng được, thế là hắn ta bèn vui vẻ đồng ý. Những thế gia tử đệ khác tất nhiên cũng sẽ không từ chối lời mời của tiểu quận chúa.

Tại buổi yến tiệc, khách khứa đông nghịt, đèn đuốc huy hoàng, rượu ngon cùng mỹ vị được bày đầy bàn.

Tiểu quận chúa yên lặng ngồi trên ghế chủ vị, sắc mặt nàng có vẻ nghiêm túc, không cười hi hi ha ha hay náo loạn như ngày thường, trông có vài phần khí chất của tiểu thư khuê các, Lâm Bắc Phàm nhìn mà thấy hơi không quen.

“Sở dĩ bản cung tổ chức buổi tiệc hôm nay chủ yếu là để tiễn biệt tam hoàng tử Đại Viêm - Viêm Tinh Hài! Tam hoàng tử điện hạ đã mang ý hòa bình tới, hi vọng có thể tránh việc chiến tranh giữa hai nước, tấm lòng khiến người ta kính phục!”

Tiểu quận chúa bưng ly rượu lên, nghiêm túc nói: “Thế nên chúng ta cùng


nhau nâng ly, kính tam thái tử điện hạ một ly!"

Khách khứa đồng loạt nâng ly: “Tam hoàng tử điện hạ, mời!" Tam hoàng tử cũng nâng ly: “Mời chư vị!" Mọi người ngửa đầu uống cạn!

Uống xong một ly, tiểu quận chúa lại kính tiếp: “Vì hòa bình giữa hai nước, tam hoàng tử điện hạ đã nhắc đến chuyện hòa thân tại triều đường! Song tiếc rằng bản quận chúa lưu luyến quê hương không nỡ rời đi, chỉ đành phụ lòng điện hạ rồi! Thế nên ly này là để bồi tội, mong tam hoàng tử điện hạ lượng thứ!” Tam hoàng tử điện hạ cũng nâng ly, hắn ta cười khổ: “Vân Oanh quận chúa, chuyện này không có đúng sai, không cần bồi tội, chỉ có thể nói là chúng ta không duyên không phận! Bản cung cũng xin kính quận chúa một ly, moil"

Hai người cùng nhau uống cạn!

Tiểu quận chúa tiếp tục nâng ly, lớn giọng nói: “Chúng ta hãy cùng nâng ly, vì tình hữu nghị dài lâu của hai nước!"

“W¡ tình hữu nghị của hai nước, mời!" Mọi người lại uống cạn.

Tiếp đó, thân là nhân vật chính của bữa tiệc, tam hoàng tử điện hạ bị tiểu quận chúa và những người khác kính rượu liên tục.

'Tam hoàng tử đã từng luyện uống rượu, người nào đến mời hắn ta cũng tiếp, uống đến mức say mê.

Mọi người cũng vậy. Ai cũng uống quá chén, sau đó bắt đầu nói năng loạn xạ.

Lúc bấy giờ, tiểu quận chúa bèn tò mò hỏi: “Tam hoàng tử điện hạ, nghe nói ngươi có một vị đạo trưởng thần kỳ ở Đại Viêm, tên là Không Hư, hắn ta đã luyện chế được Thông Thần đan - một loại đan dược trong truyền thuyết! Sau khi uống loại đan dược này là con người ta có thể thoát xác, phiêu diêu giữa đất trời, còn có thể khiến chúng ta nói chuyện được với tiên nhân, đây có phải sự thật không?”

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt đến, tam hoàng tử tỏ ra đắc ý: “Đúng là có chuyện này! Vị đạo trưởng này là một cao nhân, đan dược mà hẳn ta luyện chế được bản cung cũng thường hay sử dụng, đúng là có hiệu quả như vậy!” Tiểu quận chúa tỏ ra tiếc nuối: “Vị đạo trưởng đó từng tới triều đình ta, song tiếc rằng dừng lại có mấy bước là đi luôn, không có duyên gặp mặt! Còn về Thông Thần đan trong truyền thuyết thì ta cũng chỉ nghe thấy tên chứ chưa từng thấy nó trong thực tế, đúng là quá đáng tiếc!"


"Đúng vậy, vị đạo trưởng đó đã từng tới Đại Võ, kết quả ở có vài ngày rồi đi luôn!"

“Ban đầu ta còn muốn xin Không Hư đạo trưởng vài viên Thông Thần đan, song chẳng có cơ hội.

“Hiện giờ hắn ta lại chạy tới Đại Viêm cơ à!” “Đại Viêm may mắn quái" “Điện hạ được uống Thông Thần đan, đúng là quá may mắn!"

Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, tam hoàng tử điện hạ lại càng đắc ý hơn nữa, hắn ta dần dần mê mệt trong chính bản thân mình.

Tiểu quận chúa lại hỏi: “Tam hoàng tử điện hạ, Thông Thần đan đó thực sự có công dụng thần kì như vậy sao?

Trong tay ngươi còn đan dược không, có thể cho chúng ta xem một chút để mở rộng tầm mắt không?"

“Đúng đó điện hạ, có thể cho chúng ta xem một chút không?”

“Đúng là khiến người ta tò mò quá mài"


“Điện hạ, mong ngươi cho chúng ta một cơ hội!"

“Tất nhiên là được rồi, mời các vị xeml”

Tam hoàng tử điện hạ cẩn thận lỗi một cái bình ra, sau đó đổ một viên đan dược ra bỏ vào chiếc đĩa tinh xảo, đoạn đưa cho mỗi một người có mặt ở đây chiêm ngưỡng.

“Cái này... là Thông Thần đan thật sao?"

“Trông bình thường chẳng có gì đặc biệt cả, bình thường như thế mà lại có công dụng đặc biệt vậy à!"

“Nó có công dụng như thần thật sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui