“Loại tà công này đã rơi vào tay Lãnh Nhược Thiện, môn chủ Thiên Môn!”
“Vì để thực hiện dã tâm của mình, hắn ta nhẫn tâm điên cuồng bắt đệ tử toàn môn phái của mình tu luyện loại tà công này! Cũng may mà chuyện này bị bại lộ, bị các môn phái lớn trong giang hồ bao vây diệt trừ, Thiên Môn tan vỡ, Lãnh Nhược Thiện chạy trốn, giang hồ tổn thất thương vong trầm trọng!”
“Nhưng sau này loại tà công đó đã rơi vào tay các môn phái! Để trở nên mạnh hơn, mọi người cũng bắt đầu tu luyện nó, giết chóc lẫn nhau, giang hồ lại hứng chịu một đợt tàn sát nữa!”
“Loại tà công này đã gây ra hai tai vạ lớn cho giang hồ chỉ trong một thời gian ngắn!”
“Tịch Tà Kiếm Phổ hoàn toàn có thể coi là tà công số một trong võ lâm!”
Lúc này, có một người trong giang hồ đứng ra, không hiểu hỏi: “Những chuyện này chúng ta đều biết, hiện giờ binh lính hai bên đang giao chiến, ngươi nói mấy chuyện này làm gì?”
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: “Sở dĩ phải nhắc đến chuyện này là bởi loại tà công này đã thay hình đổi dạng và xuất hiện trở lại rồi!”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Tịch Tà Kiếm Phổ… trở lại rồi ư?”
“Không biết Tịch Tà Kiếm Phổ có nhiều tác hại sao, lúc này ai còn dám tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ nữa? Không muốn sống nữa hay gì?”
“Không sợ giang hồ võ lâm đồng đạo tấn công sao?”
“Ai lại đi luyện Tịch Tà Kiếm Phổ vậy?”
Ký Bắc vương chấn kinh, hắn ta lớn giọng nói: “Lâm Bắc Phàm, chú ý lời nói của ngươi, đừng có mà ăn nói lung tung!” Trong giọng nói của hắn ta chứa hàm ý cảnh cáo rất rõ ràng.
Thế nhưng Lâm Bắc Phàm ngó lơ hoàn toàn, dưới sự mong chờ của mọi người, hắn khẽ cười rồi nói tiếp: “Tịch Tà Kiếm Phổ hiện tại đã không còn gọi là Tịch Tà Kiếm Phổ nữa rồi, nó được được đổi tên thành…Quỳ Hoa Bảo Điển!”
Đại quân võ giả của Ký Bắc vương đồng loạt mất khống chế, bọn họ kích động kêu gào lên.
“Không thể nào! Sao Quỳ Hoa Bảo Điển chúng ta tu luyện lại là Tịch Tà Kiếm Phổ?”
“Loại công pháp này không cần tự thiến cơ mà, tốc độ tu luyện cũng không nhanh bằng, làm gì có liên quan đến Tịch Tà Kiếm Phổ!”
“Ta có cả hai loại công pháp này, cách thức tu luyện hoàn toàn khác nhau!”
“Ta đã tu luyện được gần một năm rồi, không có một chút vấn đề nào!”
“Vương gia anh minh thần võ, sẽ không hãm hại chúng ta đâu! Chắc chắn là ngươi ăn nói vớ vẩn, vu oan giá họa!”
“Lòng dạ của hắn hiểm độc quá, chúng ta đừng nghe hắn nói!”
Lúc này, mọi người đều nhận ra đại quân võ giả của Ký Bắc vương ai cũng tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển.
Còn theo Lâm Bắc Phàm, Quỳ Hoa Bảo Điểm lại chính là Tịch Tà Kiếm Phổ.
Ký Bắc vương vội vàng an ủi mọi người: “Mọi người đừng nghe Lâm Bắc Phàm nói linh tinh! Quỳ Hoa Bảo Điển mà bản vương giao cho các ngươi là thần công chân chính, không hề liên quan đến Tịch Tà Kiếm Phổ! Bản vương coi mọi người như huynh đệ, sao có thể hãm hại mọi người chứ?”
Được Ký Bắc vương an ủi, mọi người dần dần lấy lại được bình tĩnh.
“Có phải Tịch Tà Kiếm Phổ hay không, cứ nghe bản quan nói rõ rồi biết!”
Lâm Bắc Phàm nói tiếp: “Có phải Quỳ Hoa Bảo Điển có thể khiến các ngươi trở thành Cửu phẩm trong một tháng, Bát phẩm trong ba tháng, một năm có thể lên Thất phẩm, cuối cùng lên thẳng cảnh giới Hậu Thiên hay không?”
Đại quân võ giả đồng loạt gật đầu.
Lâm Bắc Phàm phì cười: “Trên đời này làm gì có loại thần công nào như vậy? Dẫu có là Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm Tự, Thái Cực thần công của phái Võ Đang thì cũng không có cái năng lực ấy! Ngược lại những loại tà công ma công mới có tốc độ tu luyện như vậy!”
Sắc mặt đại quân võ giả trắng bệch.
“Đương nhiên rồi, nếu các ngươi là kỳ tài luyện võ hiếm có khó tìm, khi gặp phải môn thần công thì chắc chắn sẽ có tốc độ tu luyện như thế! Song các ngươi xứng sao? Các ngươi tự hỏi mình xem các ngươi là kỳ tài luyện võ hiếm có khó tìm sao?”
Sắc mặt đại quân võ giả tiếp tục trắng bệch.
“Bất cứ thứ gì cũng có cái giá của nó! Các ngươi có được thực lực như hiện giờ thì phải hy sinh tính mạng của mình để đổi lấy! Giống như Tịch Tà Kiếm Phổ vậy, các ngươi càng tu luyện nhanh thì chết càng nhanh! Mà các ngươi lại tu luyện đến Hậu Thiên rồi…”
Đôi mắt của Lâm Bắc Phàm toát lên vẻ thông cảm: “Các ngươi chỉ còn ba, bốn năm tuổi thọ nữa thôi, hãy trân trọng ngày tháng còn lại đi!”
Đại quân võ giả lại mất khống chế, bọn họ gào thét một cách hoảng loạn.
“Không thể nào!”
“Sao chúng ta chỉ còn sống được ba đến bốn năm nữa? Chắc chắn là ngươi đang nói linh tinh!”
“Nói năng vớ vẩn nhằm lừa lọc người khác, đúng là đồ lòng dạ độc ác!”
…
Thế nhưng đã có rất nhiều võ giả đồng loạt ngoảnh đầu hỏi: “Vương gia, những lời hắn nói có phải là thật không?”
Gương mặt Ký Bắc vương đổ đầy mồ hôi, hắn ta lớn giọng an ủi: “Sao có thể là thật được? Sao bản vương có thể hại mọi người, mọi người đừng tin hắn!”
Ký Bắc vương liếc nhìn Lâm Bắc Phàm trên tường thành, ánh mắt tràn ngập sát khí, hắn ta lớn giọng nói: “Lâm Bắc Phàm, cái tên cẩu quan nhà ngươi, ngươi mà còn nói linh tinh lừa dối mọi người nữa thì bản vương sẽ không khách khí đâu!”
“Một chuyện chẳng mang lại lợi lộc gì cho mình thế này sao vương gia có thể thừa nhận chứ?”
Lâm Bắc Phàm khẽ cười: “Thực ra ngoài việc giảm tuổi thọ, tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển còn có một tác hại cực lớn khác nữa! Mà tác hại này có thể chứng minh lời nói của ta là thật hay là giả!”
“Tác hại gì?” Có người lên tiếng hỏi.
“Sau khi tu luyện loại công pháp này sẽ bị người khác khống chế, sống không bằng chết, thậm chí sinh tử lưỡng nan!” Lâm Bắc Phàm nói rõ ràng từng từ một.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...