Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
“Quả là đáng tiếc!”
Kí Bắc vương gật đầu, trong lòng lại không cho là thế. Nếu như môn chủ Thiên Môn không “xong đời” thì con đường của Kí Bắc vương lại có thêm một mối uy hiếp cực lớn! Một Thiên Môn tất cả đều tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ thật đáng sợ xiết bao!
Lúc bấy giờ, môn chủ Thiên Môn bỗng hỏi: “Vương gia, vương gia có muốn Tịch Tà Kiếm Phổ không? Chỉ cần người của vương gia ai cũng tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ thì chắc chắn thực lực sẽ gia tăng trong thời gian ngắn! Ngoài ra vương gia có muốn ngồi lên ngôi vị hoàng đế cũng không phải không thể.”
“Môn chủ Thiên Môn nói đùa rồi, sao bản vương có thể để thuộc hạ của mình tu luyện tà công chứ?”
Kí Bắc vương nói một cách oai phong lẫm liệt.
Mặc dù hắn ta cũng muốn đấy, song hắn ta không thể mạo hiểm như vậy được!
Phải biết rằng từ đầu hắn ta đã luôn xây dựng hình tượng một vị vương gia anh minh, hào hiệp, thế nên hắn ta mới thu hút được nhiều anh hùng hào kiệt trong một khoảng thời gian ngắn như vậy!
Nếu để người khác biết thuộc hạ của hắn ta cũng luyện ma công thì hình tượng của hắn ta sẽ sụp đổ, ai còn dám ủng hộ hắn ta nữa?
E là hắn ta cũng sẽ bị người trong giang hồ tấn công như Thiên Môn! Hơn nữa hiện giờ hắn ta càng không dám!
Đây là một môn công pháp tốn tuổi thọ, luyện càng nhanh thì càng nhanh chết! Thiên hạ còn chưa bắt đầu tranh đấu thì người đã chết hết rồi, vậy thì biết làm sao? Thế nên dù hắn ta cũng rất muốn nhưng hắn ta phải nhịn.
Dường như môn chủ Thiên Môn đã nhìn thấu tâm tư của Kí Bắc vương, hắn ta mỉm cười, rút một cuốn bí tịch từ trong lòng ra: “Vương gia, cho vương gia!”
Kí Bắc vương nhận lấy, tò mò hỏi: “Đây là gì?”
Môn chủ Thiên Môn mỉm cười: “Đây là bộ công pháp bổn tọa đã chỉnh sửa lại dựa trên nguyên lí của Tịch Tà Kiếm Phổ, gọi là Quỳ Hoa Bảo Điển! So với Tịch Tà Kiếm Phổ thì tốc độ tu luyện môn công pháp này chậm hơn ba lần, song không cần phải tự thiến!”
Kí Bắc vương kinh ngạc vô cùng: “Thời gian tu luyện chậm hơn ba lần nhưng không cần tự thiến ư?”
“Đúng vậy!”
Môn chủ Thiên Môn híp mắt cười: “Đúng là tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển của bản tọa thì không cần phải tự thiến! Thế nhưng cũng bởi vậy mà tốc độ tu luyện sẽ chậm lại! Mười ngày mới có thể đạt mức Cửu Phẩm, ba tháng đạt Bát Phẩm, một năm mới lên Thất Phẩm! Có điều so với những công pháp thông thường thì cũng nhanh hơn rất nhiều!”
“Đúng vậy đúng vậy, nhanh hơn nhiều lắm!”
Kí Bắc vương gật đầu như bắt được vàng, song tiếp đó hắn ta lại bình tĩnh hỏi: “Công pháp tốt như vậy, chẳng lẽ không có khiếm khuyết nào ư?”
“Đó là điều đương nhiên, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, có được thì ắt sẽ có mất!”
Môn chủ Thiên Môn mỉm cười: “Khi tu luyện môn công pháp này cũng sẽ giảm tuổi thọ! Tu luyện đến Cửu Phẩm giảm ba đến bốn năm tuổi thọ! Tu luyện đến Bát Phẩm giảm mười mấy năm tuổi thọ! Tu luyện đến Thất Phẩm có thể chỉ sống ba, bốn năm nữa thôi! Nếu như lên đến Tiên Thiên thì chỉ còn không đến một tháng! Có điều so với Tịch Tà Kiếm Phổ thì đã tốt hơn rất nhiều rồi!”
“Đúng vậy, tốt hơn nhiều lắm!”
Hai mắt Kí Bắc sáng lên, đôi tay hắn ta run rẩy.
Đối với hắn ta mà nói thì cuốn bí tịch này chẳng khác gì một pháp bảo! Trước hết, chỉ cần không cần tự thiến là hắn ta đã có thể phủi sạch quan hệ với môn tà công đang làm loạn giang hồ kia.
Thứ hai, khi tu luyện môn công pháp này, tốc độ vẫn sẽ rất nhanh! Chỉ cần một năm thôi là hắn ta có thể có được một lượng lớn cao thủ Thất Phẩm! Hắn ta hoàn toàn có thể đợi được một năm này!
Dù công pháp này khiến người ta giảm tuổi thọ nhưng vẫn có vài năm để hòa hoãn. Trong vài năm hắn ta hoàn toàn có thể hoàn thành đại nghiệp và bồi dưỡng ra một lớp cường giả khác để thay thế!
Hắn ta sẽ tiến hành mọi thứ trong im lặng, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị người ta phát hiện!
Kí Bắc vương bắt đầu rung động, hắn ta ngẩng đầu, hỏi: “Lãnh môn chủ, ý của ngươi là sao? Ngươi sẽ giao một công pháp tốt như vậy cho bản vương?”
Môn chủ Thiên Môn cười, nói: “Cũng coi như báo đáp ơn cứu giúp của vương gia! Đồng thời bản tọa cũng hi vọng ngày vương gia hoàn thành đại nghiệp của mình thì đừng quyên mất bản tọa!”
Kí Bắc vương kích động đáp: “Được, Lãnh môn chủ! Ngày bản vương hoàn thành đại nghiệp, bản vương sẽ để chức quốc sư cho ngươi!”
Môn chủ Thiên Môn chắp tay: “Đa tạ vương gia!”
“Ha ha!”
Kí Bắc vương cười lớn.
Tiếp đó, hắn ta cầm lấy cuốn bí tịch và rời đi.
Hắn ta không hề tin tưởng môn chủ Thiên Môn nên đã tìm vài người tu luyện, nếu không có vấn đề gì thì mới nhân rộng ra.
Môn chủ Thiên Môn nhìn bóng dáng rời đi của Kí Bắc vương, ánh mắt hắn ta lóe sáng. Đương nhiên hắn ta không có lòng tốt như vậy!
Bộ công pháp này cũng có chỗ khiếm khuyết, chỉ cần là người tu luyện nó thì sẽ đều bị hắn ta khống chế.
Hắn ta muốn để Kí Bắc vương bồi dưỡng nhân tài giúp hắn ta rồi xông ra tiền tuyến tranh đấu. Ngày Kí Bắc vương hoàn thành đại nghiệp là ngày hắn ta có thể khoác hoàng bào tranh quyền đoạt vị. Tới lúc ấy, trong tay hắn ta đã có thêm rất nhiều Tịch Tà Kiếm Phổ.
“Nếu giang hồ đã loạn thì cứ để nó loạn hơn nữa đi, bằng không sao bản tọa hả giận cho được?”
Mấy cuốn kiếm phổ ấy đã được hắn ta đưa ra ngoài bằng nhiều thủ đoạn đặc biệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...