Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm lại kéo thợ thủ công ở Công bộ ra ngoài, kêu bọn xây dựng một xưởng nung to lớn ở chỗ xung quanh mình, đặc biệt dùng để sản xuất xi măng.
Sau đó hắn lại sắp xếp cho một nhóm công thợ đi chế tác khuôn đúc, lại sắp xếp cho vài người đi khai thác và vận chuyển đá vôi.
Công việc rất nhiều, nội dung rất chỉ tiết nhưng Lâm Bắc Phàm đều sắp xếp đâu ra đấy, sau khi sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, mọi người lập tức dốc toàn sức vào làm, một triệu dân tị nạn trừ đi khoảng ba trăm nghìn người già yếu, còn lại tất cả đều ra ngoài làm việc.
Nam nhân sức dài vai rộng sẽ phụ trách công việc khổ cực ở công trường, còn phụ nữ không khả năng làm việc thể lực sẽ phụ trách công tác hậu cần, nhóm lửa nấu cơm...
Một cảnh tượng khí thế ngút trời!
Một tuần rất nhanh đã trôi qua.
Nữ đế và các quan đều vô cùng tò mò muốn biết Lâm Bắc Phàm làm thế nào, vì thế đều ra ngoài thành xem.
Kết quả vừa tới lập tức có một loại cảm giác bà Lưu bước vào Đại Quan Viên, thấy cái gì cũng mới mẻ, nhưng làm thế nào cũng không hiểu được.
“Ái khanh, ngươi tới giải thích cho trẫm mấy thứ này để làm gì đi!”
“Vâng thưa bệ hại” Lâm Bắc Phàm dẫn nữ đế và các quan tới một nơi nóng hầm hập.
“Bệ hạ, đây chính là xưởng sản xuất xi măng, gọi tắt là xưởng xi măng! Toàn bộ xi măng mà chúng ta cần cho quá trình xây dựng thành phố đều sẽ được sản xuất từ nơi này!”
“Xi măng mà ngươi nói trông thế nào, có thể cho trãm xem không?”
“Đương nhiên rồi ạI” Lâm Bắc Phàm dẫn mọi người tiến lên, chỉ vào những đống bùn đất xám ngoét như tro nói tiếp nhau và nói: “Đây chính là xi măng!”
Mọi người kinh ngạc: “Đây là xi măng á? Trông... cũng gớm ghiếc quá thì phải?”
“Các ngươi đừng thấy nó xấu nhưng nó vô cùng hữu ích đấy nhé!”
Nữ đế tò mò hỏi: “Dùng xi măng này thế nào?” “Xi măng cần phải phải trộn chung với đất sét và nước theo một tỉ lệ nhất định, sau đó sẽ trở nên vô cùng kiên cố! Nói nữa cũng vô ích, các ngươi đi theo ta đi!”
Lâm Bắc Phàm dẫn mọi người tới một khu đất bằng phẳng, trên đó là những viên gạch xám xịt xếp chồng lên nhau.
“Đây chính là nơi sản xuất gạch, chúng ta đang dùng xi măng tạo ra gạch!”
“Gạch tạo ra từ xi măng sao?” Mọi người lại nghi ngờ.
Lâm Bắc Phàm giải thích: “Trước tạo ra gạch rồi mới tiện cho xây nhà được! So với gạch truyền thống thì gạch được tạo ra từ xi măng này của chúng ta sở hữu một ưu thế không gì sánh bằng!”
“Ưu thế gì vậy?”
“Tốc độ nhanh, tiết kiệm thời gian, sức lực và tiền củal”
Lâm Bắc Phàm cười đáp: “Teước đây chúng ta sản xuất gạch đều là đào đất sét trước, sau đó trải qua quá trình tích tụ ngoài trời suốt khoảng thời gian dài đến khoảng nửa năm, để nắng phơi và để mưa bào mòn, khiến cho bên trong phân giải và mềm đi, rồi lại thông qua xử lý có trình tự nhất định chỉ còn lại đất tinh khiết vô cùng!”
“Sau đó, đất tinh khiết và nước trải qua nhiều lần tôi luyện sẽ biến thành bùn đặc mới có thể làm thành phôi gạch, sau khi phơi lại bỏ vào trong lò nung! Trải qua mười mấy ngày nung cuối cùng mới hình thành viên gạch có thể xây tường!”
“Toàn bộ quá trình này tốn thời gian và sức lực, còn đặc biệt tốn than củi nữa!”
Mọi người nghe xong không kiềm chế được mà gật đầu.
“Nhưng gạch xi măng của chúng ta lại khác hẳn!”
“Chúng ta sản xuất xi măng chỉ cần khoảng ba ngày là đủ!"
“Sau khi xi măng được sản xuất ra, chỉ cần trộn xi măng với cát đá, nước theo một tỉ lệ nhất định thì nó sẽ biến thành dạng đất sét, có thể dựa theo khuôn đúc hiện tại để tạo thành gạch, đặt ở chỗ khô ráo phơi khô để chúng đông cứng lại, mất hai đến ba ngày có thể biến thành viên gạch xây tường! Chất lượng của nó không chênh lệch gì lắm với những viên gạch được nung ra trước kial”
Mọi người đều thay đổi sắc mặt!
Lâm Bắc Phàm cầm hai viên gạch xi măng đã khô và rắn chắc trên đất lên, cười bảo: “Các ngươi tới nhìn xem, mấy viên gạch này có gì khác với viên gạch thường. nhìn thấy không?”
Một vị lão thần trầm ngâm một lúc rồi đáp: “Ngoại trừ màu sắc khác nhau ra thì mức độ rắn chắc không kém là mấy!”
“Đây lại là một ưu điểm lớn khác của xi măng, đông cứng nhanh, hơn nữa còn vô cùng rắn chắc!”
Lâm Bắc Phàm cười nói: “Có viên gạch như vậy, hiển nhiên xây nhà sẽ dễ dàng hơn nhiều và cũng tiện hơn nhiều!”
Trong lòng mọi người đã có thêm vài phần mong đợi.
“Mời mọi người đi theo tai”
Hăn lại dẫn mọi người tiến lên, đi tới phía trước một dãy nhà một tầng.
Lâm Bắc Phàm nói với vẻ kiêu ngạo: “Đây chính là căn nhà được xây từ xi măng đấy, tổng cộng chỉ tốn có năm ngày!”
“Năm ngày đã xây xong rồi sao?” Mọi người đều kinh ngạc.
“Chỉ năm ngày là xây kiểu gì?” Có người hỏi.
“Giống như các ngươi đã thấy, vận chuyển gạch xi măng đã làm xong tới đây, xếp từng viên gạch lên rồi dùng xi măng gia cố, cứ vậy là xây lên thôi!” Lâm Bắc Phàm cười đáp.
“Không cần đào móng nhà sao?” Công bộ thượng thư hỏi.
“Cần chứ, nhưng không cần đào sâu như vậy, chỉ nửa ngày đã giải quyết xong rồi, bởi vì toàn bộ căn nhà ở chỗ chúng ta đều dùng xi măng nối liền với nhau, dựa vào nhau, vững như Thái Sơn!”
“Không cần dựng trụ sao?” Công bộ thượng thư lại hỏi.
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Không cần! Vì tường thành dùng xi măng xây lên đều vô cùng kiên cố, cho nên chúng ta có thể trực tiếp nhảy qua bước này để tới thẳng bước xây tường! Tổng cộng chỉ tốn có hai ngày, một ngày xây tường, một ngày đợi xi măng khô và đông lại!”
“Vậy nóc nhà thì sao?” Công bộ thượng thư lại hỏi.
“Cái này đơn giản nhất, mọi người nhìn lên trên đi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...