Nữ đế lại nhìn tiếp, hai mắt nàng sáng lên: “Kinh tế vỉa hè!”
Thế nhưng nàng phát hiện Lâm Bắc Phàm lại tạo ra sự khác biệt.
Đầu tiên về phương diện quy hoạch, hắn phân chia hàng quán theo từng loại, cho phép mọi người kinh doanh bên trong hàng quán để đảm bảo vệ sinh, ngăn nắp. Như vậy, đường phố sẽ sạch sẽ hơn rất nhiều và không hỗn loạn như trước kia nữa.
Thứ hai, hắn quy hoạch những hàng quán cùng loại ở gần nhau, như vậy quy mô sản xuất sẽ có hiệu quả hơn, thu hút được nhiều nhu cầu của dân chúng hơn, việc kinh doanh cũng sẽ tiến triển thuận lợi hơn.
Thứ ba, kinh doanh vỉa hè tốt hơn nên sẽ thu hút nhiều người dân tham gia vào loại hình kinh doanh này, từ đó gia tăng thu nhập.
Hai bên cứ lặp đi lặp lại như vậy, thúc đẩy lẫn nhau. Cách này của hắn rất hay và chuẩn, giúp những người dân ở tầng đáy xã hội gia tăng thu nhập mà không mất phí phục vụ. _
“Cách này hay, đáng để áp dụng)
Nữ đế cảm động nói.
Cách này của Lâm Bắc Phàm không hề cao siêu, ngược lại vô cùng đơn giản, khiến nữ đế phải hết lời khen ngợi.
Bởi lẽ hiện giờ Đại Võ đang ở trong giai đoạn đi xuống, triều đình không có nhiều ngân sách, các địa phương lại càng không.
Không có ngân sách thì không thể thực thi rất nhiều chính sách và nhiều chuyện khác. Thế nên phải làm cách nào để thúc đẩy kinh tế phát triển bằng một khoản tiền ít nhất, đồng thời gia tăng thu nhập cho dân chúng là vấn đề cấp bách nhất hiện giờ.
Mà cách này của Lâm Bắc Phàm vừa hay giải quyết được vấn đề này. Không cần phải bỏ ra quá nhiều tiền, chỉ cần quan phủ ra mặt, quy hoạch mỗi một con phố, mỗi một hàng quán, để chủ các hàng quán buôn bán theo quy định, việc kinh doanh tự khắc sẽ tốt lên.
Kế hoạch kinh tế vỉa hè do Lâm Bắc Phàm đưa ra được thực hiện xong, vài hôm sau số lượng hàng quán đã tăng lên hơn ba nghìn. đã giải quyết được công ăn việc làm cho hơn ba nghìn người dân, gia đình của họ cũng được lợi.
Như vậy, ít nhất vấn đề của hơn vạn người đã được giải quyết! Hiệu quả vô cùng tuyệt vời!
Hơn nữa cách này còn dễ thực thi vô cùng, hoàn †oàn có thể mở rộng. Mỗi một thành thị đều sẽ có mô. hình kinh tế vỉa hè này. Mà những người làm kinh tế vỉa hè luôn luôn là dân thường tại các thành phố, bọn họ chính là sức mạnh trung kiên của thành phố.
Nếu mỗi một thành phố đều áp dụng cách này thì ít nhất trăm vạn người sẽ được hưởng lợi!
“Ái khanh có thể nghĩ được cách này, đúng là một người tài giỏi!”
Nữ đế vô cùng bội phục Lâm Bắc Phàm. Hắn nhậm chức chưa được nửa tháng mà đã giải quyết gọn ghẽ cả vấn đề xã hội và tư pháp Đức Thiên Phủ, khiến các quan chẳng ai dám ho he gì.
Hắn đưa ra kế hoạch kinh tế vỉa hè, mở thêm một con đường làm ăn cho dân chúng, kích hoạt thị trường, khiến các con phố trở nên náo nhiệt hơn, hiệu quả vô cùng rõ nét.
Thế nên trong buổi tảo triều, nữ đế không ngừng tuyên dương Lâm Bắc Phàm, đồng thời động viên hắn tiếp tục cố gắng, cái chức phủ doãn sẽ giữ lại cho hắn, bách quan nghe mà ngưỡng mộ vô cùng.
Dưới sự quản lí của Lâm Bắc Phàm, diện mạo của cả kinh thành đã được thay mới, những hành vi ỷ mạnh hiếp yếu cũng bớt đi, thu nhập của dân chúng tăng lên, đường phố sầm uất, công việc làm ăn nhộn nhịp.
Cuộc sống của Lâm Bắc Phàm cũng êm đẹp hơn. Tuy nhiên, có một người không được sống tốt như thế, người này chính là Quách đầu mục của Lục Phiến Môn.
Lúc uống rượu với Lâm Bắc Phàm, hẳn ta hết thở ngắn lại đến thở dài, sau lại ngưỡng mộ bảo: “Lâm đại nhân vừa mới lên phủ thừa được hơn nửa tháng mà đã đạt được những thành tựu to lớn như vậy, đến bệ hạ cũng phải khen ngợi ngươi trước mặt bao quan văn võ trong triêu, chúc mừng ngươi nhé! Cuộc sống của ngươi thuận buồm xuôi gió như vậy, tương lai chắc chắn sẽ được ngồi lên chức phủ doãn, quyền chức không kém lục bộ là bao! Bản quan kính ngươi một ly!”
Nói thật thì Quách đầu mục ngưỡng mộ lắm.
Hắn ta không có năng lực chấp chính nên chỉ đành quản lý một đám quân nhân, chức quan cũng chỉ có vậy mà thôi.
Không giống Lâm Bắc Phàm, tuổi còn trẻ mà đã có được vị trí cao chót vót, thậm chí hiện giờ hắn còn đang quản lý hầu như cả kinh thành, năng lực chấp chính vô cùng tài giỏi, tương lai ắt sẽ được trọng dụng, chức quan cũng sẽ tăng cao hơn.
Phủ doãn kinh thành? Lục bộ thượng thư? Chắc. chắn không chỉ dừng lại ở những vị trí này!
“Đa tạ Quách đại nhân đã cất nhắc, hạ quan thực không dám nhận!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười và cụng ly với Quách đầu mục. Sau khi uống cạn, hắn lại hỏi: “Quách đại nhân này, trông ngươi có vẻ phiền muộn, có phải ngươi gặp phải chuyện gì phiền phức không?
Quách đầu mục gật đầu: “Dạo này ta gặp phải một chuyện rất phiên lòng! Ta là một người thô kệch, chỉ biết múa đao giương gươm, thực sự không thể nghĩ được kế sách hay! Hai cái đầu nghĩ chắc chắn sẽ hơn một cái đầu nghĩ, thế nên ta chỉ đành tới tìm Lâm đại nhân, nhờ ngươi tham mưu giúp ta!”
“Xin được nghe tỏ tường!”
Vẻ mặt Lâm Bắc Phàm trở nên nghiêm túc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...