Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế

Âm thanh những lôi chớp loé sáng cả bầu trời đen kịt giữa ban ngày làm cho những sinh vật gần đó sợ hãi mà chạy đi, uy áp từ động vật biến dị cấp cao làm chúng sợ hãi cực kỳ.

…Tiếng rống bén nhọn từ hắc xà vang lên gây chấn động màn nhĩ, khiến cho ba người Nam Trường Tư đứng gần nó nhất bị chấn động khiến màng nhĩ bị tổn thương, dòng máu đỏ thẫm chảy ra từ lỗ tai…

Hữu Lâm cầm cự mà vận phép nhanh hơn tránh để yêu nghiệt này tung ra kỹ năng ảo lòi nào đó khiến lão không đỡ nổi. Nam Trường Tư cảm thấy những sợi xích kia như muốn vỡ ra chỉ có thể cầm cự thêm 5 phút. Phương Khả thì không tốt hơn bọn họ mà đã đã bị thương khiến lục phủ ngũ tạng bị tổn thương khiến sắc mặt cô tái nhợt.

Phương Khả chỉ mới cấp 18, giờ đây cô chịu sóng âm từ từ hắc xà toàn thân cô như muốn nổ tung vậy.


Khi tình thế càng ngày càng lâm vào thế khó thì Hữu Lâm cũng đã đủ thời gian vận pháp mà chỉ tay lên trời, thiên địa chấn động. Vòng tròn lưỡng nghi trên đầu hắc xà xoay chuyển, bầu trời trở lại vẻ vốn có của nó trời xanh mây trắng nắng vàng. Cứ tưởng kỹ năng của Hữu Lâm thất bại khiến Phương Khả chuẩn bị rút lui về sau thì một đạo lôi sét đánh xuống hắc xà khiến nó đau đớn mà mà rống người lên muốn bỏ chạy nhưng đạo sét vẫn cứ tiếp tục đánh không dừng lại.

Đạo sét sáng chói nhìn không chút uy lực nào nhưng bên trong là sức mạnh của tất cả những lôi sét nãy giờ được hấp thụ nên sức mạnh thì khỏi phải bàn. Hữu Lâm thở phào khi cứ nghĩ rằng mình sẽ bị con yêu nghiệt này đánh cho tắt thở trước khi bám đùi người ta mất.

Đạo sét kia vẫn cứ liên tục đánh vào hắc xà, mùi khó cháy khét bay khắp nơi gay mũi làm cho những người mũi thính phải cảm thấy rằng mũi thính như chó trong trường hợp này chỉ có hại thân.

Hắc xà quằn quại trong khi thân thể vẫn bị trói lại bởi xích của Nam Trường Tư khiến nó tuyệt vọng, nó cảm thấy được hơi thở tử thần đang gần chơi chết nó, nó cố gắng vùng vẫy khỏi cái ôm của tử thần nhưng vô vọng mà gục ngã xuống lòng sông. Đọc t𝐫u𝔂ện ha𝔂, t𝐫u𝔂 cập nga𝔂 || T 𝘙 u 𝑀 T 𝘙 𝐔 𝓨 E N.𝘝n ||

Nam Trường Tư bồi thêm những mùi tên lửa bay thẳng về những chỗ bị thương của hắc xà khiến nó càng thêm đau đớn. Dường như sinh lực của nó dần cạn kiệt theo thời gian, nên chỉ sau 5 phút thì hắc xà đã ngã xuống sông khiến dòng nước dâng cao như lũ tới mà tràn vào chỗ Hữu Lâm đang đứng. Lão sợ hết hồn mà chạy với tốc độ cao nhất, dùng hết sức lực từ lúc bú sữa mẹ tới giờ mà chạy về phía cây cao Bạch Thuần đang đứng mà vận sức vào đôi chân chạy lên cây.

Hữu Lâm may mắn chạy lên cây vừa lúc đứng trên hơn 10 mét mà không bị nước cuốn đi. Lão tu tiên nhưng cũng chỉ biết đi bộ và làm vài ba phép thuật hơn người bình thường thôi chứ có biết bay đâu.


Phương Khả và Nam Trường Tư đỡ hơn, người thì bay trên không trung nhờ vào đôi cánh từ dị năng, người thì dùng tốc độ ánh sáng vọt lẹ lên tít tận trên cây từ lâu rồi.

Bạch Thuần thấy bọn họ đã giải quyết xong cũng không vội xuống vì bọn họ đã dụ phiền phức khác tới rồi, giờ có đi cũng không kịp.

Xung quanh những làn sương huyền ảo đang mập mờ xuất hiện, theo thời gian mà ngày càng dày đặc hơn, trong không khí mang theo mùi tanh tưởi của máu khiến cho người trong sương mù cảm giác khó chịu cực kỳ.

Chỉ sau hơn vài phút những làn sương mù dày đặc che phủ cả khu vực bọn Bạch Thuần đang ở, những đôi mắt màu vàng hoè đầy sắc bén thoắt ẩn thoắt hiện trong làn sương càng làm người chứng kiến nó nổi lên nỗi sợ hại nguyên thủy sợ thứ mình không biết.


Tiếng vật gì đó di chuyển dưới nền đất cỏ ẩm ướt vang lên thu hút mọi người phải nhìn về phía phát ra tiếng động.

Đó là một con bọ ngựa biến dị, ngoài ý muốn mới tới nơi này thôi đã xuất hiện tới hai con động vật biến dị cấp cao, số đen hay hên đây.

Bọ ngựa này không giống bọ ngựa bình thường mà chúng ta biết, làn da nó không phải mang màu xanh ngọc mà là màu xanh rêu sẫm, trên người nó toàn những gai nhọn trông cực kỳ có sức uy hiếp, cặp càng to khổng bố nếu như bị nó bắt lấy bạn chỉ có một kết cục là đầu bạn sẽ như quả dưa hấu bị rơi từ độ cao xuống đất.

Ánh mắt vàng sẫm loé lên nhìn về phía con mồi, nó nhìn Hữu Lâm trên cây mà lao về phía ông, sương mù chắn tầm nhìn nên Hữu Lâm chỉ có thể thấy một thứ gì đó đến dưới gốc cây ông đứng. Ông đang muốn nhìn kỹ thứ gì dưới gốc cây thì thấy một con quái vật bọ ngựa đang đi trên thân cây tiến về phía ông, cặp càng như gậy kẹp kia khiến ông sợ hãi mà vận sức chạy lên cao. Màn rượt đuổi của hai người cứ vậy mà diễn ra, những người khác nghe tiếng hét la như heo bị cắt tiết của Hữu Lâm mà chạy tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận