Xuyên Không Vào Otome Game
"Ah Han, tớ hỏi cái này nhé?"
Buổi trưa, khi chúng tôi đang ăn, Julie bỗng nhiên lên tiếng.
"Ừ, ậu ứ ỏi i."
Tôi vừa nhai một họng cơm vừa trả lời cô ấy.
"Cậu là bách nữ đúng không?"
Khi nghe đến điều đó, Elaina-sama và Luna nhanh chóng nghẹn lại.
"Này Julie, làm sao mà cô có thể nêu ra cái chủ đề nhạy cảm đó ở đây vậy...?"
"Julie-sama, tôi không nghĩ cái chủ đề đó nên nói ở ngoài công cộng đâu ạ."
Tôi nghĩ rằng cả Elaina-sama và Luna đều không muốn nói về chuyện đó ở đây.
"Tớ không phiền khi nói đó ở đây đâu. Chúng ta sẽ nói tiếp được chứ?"
"...Tớ chỉ là lo lắng cho cậu với tư cách là một người bạn thân mà thôi!"
Mà dù tôi nghĩ mình cũng có thể là bách nhưng điều đó khiến tôi phải chìm vào những dòng suy nghĩ.
Nhưng câu chuyện đó sẽ làm thay đổi bầu không khí mất.
"...Ừm, có thể là cậu đúng."
Khi tôi nói như vậy, Elaina-sama lén lút rời khỏi tôi.
Tôi xáp lại cô ấy ngay lập tức.
Sau đó, cô ấy lại lùi ra xa bằng khoảng cách đó.
"...Cô chủ đang né tránh em sao?"
"Ta chỉ là muốn bảo vệ sự an toàn của bản thân
thôi!"
"...Là vậy sao?! Em nhớ là em đã nói em sẽ không bắt ép cô chủ làm cái gì mà ngày không muốn mà?"
"Ai mà biết được chứ?! Nhưng sao mà cô trông thật buồn khi nói về điều đó thế?"
Chỉ là hành động của Elaina-sama khiến tôi nhớ lại quá khứ không tốt...
"...Không có gì đâu ạ! Ngài đừng quan tâm về chuyện đó."
"Là vậy sao?"
"...Vâng ạ!"
Bình thường khi nhắc tới tình yêu đồng giới, phần nhục dục luôn được nhắc tới đầu tiên.
Ở kiếp trước của tôi, những người đồng tính là những cá nhân xem những người đồng giới là mục tiêu tán tỉnh.
Kết quả, phản ứng của những người đồng giới đã thành ra như vậy "Làm ơn đừng thịt tôi nhé?!"
Truyền thông đại chúng vẫn chưa được phát triển rộng rãi ở thế giới này tuy nhiên vấn đề đồng tính vẫn được nhắc đến trong ca kịch hay tiểu thuyết.
"Elaina-sama, tớ nghĩ phản ứng như vậy chỉ vì cậu ấy là bách thì hơi quá đấy ạ."
Không ngờ Julie lại nói như thế.
"Tại sao?"
Elaina-sama vừa nhướn mày vừa đáp lại Julie.
"Ví dụ nhé, Elaina-sama là gái thẳng đúng chứ?"
"Chuyện đó là hiển nhiên."
"Dù sao cô chủ cũng thích Seik-sama mà."
"Han, cậu đừng trêu cô ấy nữa. Im lặng một tí dùm tớ được không?"
Cậu ấy nổi giận rồi. Đáng sợ thật đấy!
"Ừm..."
Tôi miễn cưỡng im lặng.
"Elaina-sama, sẽ như thế nào nếu chàng trai cậu thích nói với cậu rằng đừng theo đuổi anh ta nữa."
"Ta không phải loại con gái như vậy!"
"Vâng, nhưng những gì mà ngài vừa nói với Han cũng tương tự như vậy ạ."
"...Ah!"
Elaina-sama làm vẻ mặt như vừa nhận ra.
Hiểu biết của Julie cũng rộng thật đấy.
Sự khác biệt giữa người đồng tính và người bình thường là ở hướng nhận định của họ, ngoài nó ra thì cũng chẳng còn điều gì khác.
"Ara... Có nghĩa là người mà em thích chỉ tình cờ là nữ thôi phải không? Giới tính của cô ấy không liên quan gì hết đúng chứ?"
"Hửm? Cái đó thì không đúng đâu chị Luna."
"Eh?"
"Giới tính cũng khá là quan trọng đấy!"
"...Vậy sao?"
Điều mà chị Luna vừa nói là một nhận định sai lầm của hầu hết mọi người về người đồng tính.
Nếu như ý kiến của Elaina-sama theo hướng tiêu cực thì ý kiến của chị Luna lại thiên về hướng tích cực hơn.
Nếu đó là người lưỡng tính thì mọi chuyện sẽ khác nhưng những người đồng tính không hề có tí hứng thú nào đối với những người cùng giới.
Giả thuyết giới tính không liên quan gì đến người tôi thích có thể nó đúng nhưng ít nhất thì tôi không chưa từng yêu con trai.
Vì thế giới tính cũng có liên quan đến chuyện này.
"Ra là vậy. Thật sự thì tớ cũng chả biết rõ nữa."
"Dù sao cậu cũng đâu có cơ hội để học về nó cho nên như vậy cũng dễ hiểu thôi."
Trong thế giới này chỉ có một phần cực nhỏ là người đồng tính.
Định kiến thì nhiều mà thông cảm thì ít.
Trong tiểu tuyết và kịch, những người đồng tính được miêu tả như những người sống buông thả như những gì mà Elaina-sama nghĩ và cũng giống hới những người trong suy nghĩ của chị Luna.
Trong thế giới này chuyện đa giới tính được công nhận chỉ là giấc mơ hảo huyền.
"Vậy...cô muốn bọn ta làm gì đó hơn thế sao? Theo kiểu đó hả?"
"Không. Với tớ thì việc yêu thương Elaina-sama mỗi ngày là đủ hạnh phục rồi."
"Cô...vì cô luôn nói những điều như vậy nên ta mới lo lắng chi sự an toàn của bản thân mình đây."
Phải, đây hoàn toàn là lỗi của tôi.
Thế nên mới nói, tôi đã hành xử như những người nổi tiếng ở kiếp trước tự nhận là người đồng tính và lan tỏa định kiến.
Nhưng mà———
"Nhưng tớ không biết phải làm thế nào nếu không biết bản thân thành trò cười cả."
Hahahaha, tôi cười nhưng không ai đáp lại tôi cả.
"Han...cậu..."
Julie lo lắng nhìn tôi.
Aah tôi biết thế nào cũng sẽ như vậy mà thế nên tôi mới không muốn nhắc về chuyện đó.
"Không sao đâu, tớ ổn. Tình cảm của tớ sẽ không bao giờ được đáp lại...đó cũng là chuyện dễ hiểu mà."
Đúng là vậy đấy.
Buồn thay ở thế giới này số người đồng tính lại ít đến đáng thương.
Dù cho tình yêu có chớm nở đi chăng nữa nhưng rất hiếm khi tình yêu đó sẽ được đơm hoa kết trái.
Nhưng cũng đành phải chịu thôi.
Vì không ai có lỗi cả.
Nếu phải nói thì đó là do số phận đẩy đưa.
"Nhưng cậu biết không Julie? Không chỉ có những người đồng tính mới phải vật lộn với tình yêu đâu."
"Ý cậu là sao?"
"Rồi từ từ cậu sẽ biết!"
Sau khi nói điều đó tôi nhìn qua chị Luna.
"...C-Có chuyện gì sao Han-chan?!"
"Ừm, nhưng cũng không có gì quan trọng đâu ạ."
Chuyện của chị Luna chắc để sau rồi nói.
"Vậy thì Han này, cậu sẽ từ bỏ tình cảm của mình đối với Elaina-sama sao?"
"Hôm nay cậu nói nhiều thật đấy Julie."
Tôi nhíu mày và đáp lại cậu ấy.
"Nếu như cậu cảm thấy tổn thương thì cho tớ xin lỗi."
"Không cần phải xin lỗi đâu. Việc mà cậu vừa nói cũng có thể đúng nhưng cũng có thể sai."
"Ý em là sao Han-chan?"
Luna hỏi.
"Haa, em chắc rằng Elaina-sama sẽ không bao giờ đáp lại tình cảm của em. Vì trái tim của cô ấy đã thuộc về người khác cho nên em sẽ giúp đỡ cho tình yêu của cô chủ. Nhưng–—"
"Nhưng?"
Elaina-sama bất ngờ lên tiếng hỏi tôi.
"Mà cũng không có gì quan trọng đâu ạ."
Nhưng Elaina-sama ngài biết không? Việc rũ bỏ tình cảm cho cô chủ điều đó hoàn toàn bất khả thi...
Tôi vừa nghĩ vừa nở một nụ cười mỉa mai.
Dù tôi không nói ra điều đó.
Nhưng bầu không khí cũng trở nên ảm đạm...
"Được rồi, vì thế xin ngài hãy cư xử như bình thường nhé? Em đã quá hài lòng với quan hệ hiện tại rồi."
"...Thế sao?"
"Nhưng em cũng không phiền nếu cô chủ yêu em đâu."
"Không bao giờ."
"...Phải rồi nhỉ?!"
Nhờ lời từ chối thẳng thừng củ Elaina-sama mà bầu không khí đã trở lại bình thường một tí.
Bầu không khí mới như thế này mới đúng chứ.
"Thế chuyện đó nói đến đây thôi nhé? Giờ thì Elaina-sama, chúng ta hãy tiếp tục tán tỉnh nhau như thường lệ đi."
"Không nhé?! Mà ta với cô có bao giờ làm như vậy đâu!"
"Lại nữa rồi. Cô chủ đâu có khó ưa như vẻ bề ngoài đâu."
"Cô nên dành những lời nói mớ đó khi đi ngủ dùm ta."
"...."
Đây mới thật sự là bình thường.
Bầu không khí nặng nề lúc nãy bỗng chốc tan biến.
Tôi vui đùa với Elaina-sama, cô ấy nổi cáu, chị Luna dỗ dành cô ấy còn Julie thì im lặng quan sát chúng tôi.
Đây chính là sự bình thường.
Bình thường luôn là nhất.
Nhưng đôi khi cái bình thường này...nó có chút đau đớn.
Tim tôi dù chỉ một cái thoáng qua nhưng tôi biết chắc nó đã thắt lại.
Ở kiếp trước, những người có tri thức muốn xóa bỏ những sự định kiến với người đồng tính nên họ thường xuyên chỉ trích những người nổi tiếng nhờ lợi dụng scandal đồng tính để được lên TV.
Ý kiến của họ hoàn toàn chính xác.
Nhưng bên cạnh đó tôi nghĩ...
Dù tôi không biết là nó đúng hay không, tuy nhiên vẫn có nhiều người không thể đi tiếp nếu không tiếp tục trò hề đó.
Đương nhiên những kẻ đó chỉ khiến tai tiếng tăng thêm.
Trong thực tế cũng có khá nhiều những người đồng tính khao khát về những định kiến đó.
Tôi nghĩ lý do của mỗi người khác nhau.
Thật khó để sống khi không biến bản thân mình thành trò cười cho kẻ khác.
Cho dù có yêu ai đó cũng hiếm khi được đáp lại còn nếu như chúng ta giữ im lặng thì chúng ta sẽ gần gũi với nhau hơn cả những người khác giới nhưng ngay khi tình yêu bắt đầu nhen nhóm thì chúng ta lại xa cách hơn bất kì ai.
Bất cứ chuyện gì mà chúng ta làm đều sẽ có mặt trái của nó.
Tự nhẩm lại điều đó hết lần này đến lần khác, trước khi nhận ra được mọi chuyện thì cũng chỉ có thể cười cho qua chuyện.
Nhưng không có nghĩa tất cả những người đồng tính đều như vậy.
Ít nhất thì tôi có thể.
"Elaina-sama."
"Chuyện gì?"
"Cô chủ có ghét em không?"
Chắc chắn rằng cô ấy sẽ không trả lời như kiểu:"Tôi yêu em." hay đại loại như vậy.
Tôi sẽ không bao giờ nghe được câu nói đó.
Vì đáp án đã quá rõ ràng...
"Tất nhiên là có rồi."
"Phải rồi nhỉ?"
Và tôi cũng chỉ có thể đáp lại như vậy.
"Nhưng em yêu cô chủ."
Dù tôi không thể chạm tới cô ấy, dù cho tôi sẽ không bao giờ được đáp lại...nhưng tôi vẫn sẽ têu Elaina-sama.
Một tình yêu không có tương lai.
"Thật tốt nếu em có thể yêu một cô gái có thể yêu lại mình..."
"Cô...hối hận rồi sao?"
"Phải, em hối hận rồi! Nhưng dù cho có hối hận thì em cũng đâu thể lựa chọn người mình yêu đúng chứ?"
Tôi vừa nói vừa nở một nụ cười tự giễu...
Elaina-sama im lặng không nói gì.
Tôi không biết cô ấy đang suy nghĩ gì trong đầu, có thể cô ấy đang cản thấy tội cho tôi hoặc cũng có thể cô ấy đang kinh tởm tôi...
Và dù cho cô ấy nghĩ như thế nào thì tôi cũng đã quá quen với những thứ như vậy rồi.
Chậc, tình yêu nó thật sự quá rắc rối...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...