Xuyên Không Vào Nữ Phụ Đáng Ghét
Trong rạp chiếu phim không quá nhiều người bộ phim anh chọn là loại tình cảm nhẹ nhàng về gia đình lẫn tình yêu nam nữ không những thế phim còn pha thêm chút yếu tố hài hước.
Có một đoạn cả rạp phim cùng cười thì anh quay sang nhìn cô cứ ngắm cô mãi, cô cũng cảm nhận được điều này liền quay sang nhìn anh.
Ngay lập tức Thẩm Hoắc Nam nắm lấy gáy cô trực tiếp hôn, cô chỉ biết tròn mắt kinh ngạc.
Sau một hồi dây dưa anh cũng buông cô ra, gương mặt cô đỏ bừng vì ngại cúi mặt xuống không dám nhìn anh.
Thẩm Hoắc Nam kề sát vào tai cô nói:
- Không cần ngại, chẳng ai thấy chúng ta vừa hôn nhau đâu -
Nghe câu nói của anh cô càng ngại thêm vội đẩy anh ra:
- Đồ đáng ghét -
Anh bật cười cô cũng quá đáng yêu đi, thật là muốn trêu cô thêm chút nữa.
Anh dựa đầu vào vai cô, tuy có chút ngạc nhiên nhưng cô vẫn để cho anh dựa vào.
Thấy phản ứng của cô anh liền nhìn cô, tiến gần đến dùng mặt mình cọ cọ vào má cô.
"Gì đây? Đây không phải là làm nũng đấy chứ?"
Cô nhìn anh, nhích người ra một chút liền bị anh ôm lấy cánh tay.
- Anh làm gì vậy? - cô hỏi.
- Anh hôn em rồi có phải em cũng nên làm gì đó hay không? - anh trả lời.
- Làm gì là làm gì chứ? Em muốn xem phim -
Cô cố giữ bình tĩnh tiếp tục vờ xem phim, anh vẫn bình thản dựa vào vai cô nhưng vẫn liền quan sát từng cử chỉ của cô.
Đột nhiên, Lý Tiểu Sở quay sang hôn anh một cái, nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua nhưng cũng khiến anh thẩn thờ.
- Được rồi, chúng ta! chúng ta nên nghiêm túc xem phim đi - cô ngại ngùng nói.
Anh mỉm cười xoa đầu cô, vốn chỉ trêu cô một chút không ngờ cô lại làm thật.
Bộ phim đã kết thúc trước khi cả hai rời khỏi cô còn kéo anh lại chụp lấy một tấm hình.
Bản thân cô là một người rất thích chụp ảnh nhưng chẳng mấy khi đăng lên mạng xã hội, ảnh cô chụp thì cô lưu giữ trong album chỉ mình cô xem.
Sau đó Lý Tiểu Sở nhắn tin cho Lý Phong, anh nhìn thấy nhưng cũng chẳng để tâm.
- Em muốn đi đâu? - anh hỏi.
- Em muốn đi dạo một chút - cô trả lời.
Anh đồng ý nắm lấy tay cô đi ra ngoài, trên con đường tất nập người qua lại cả hai cùng nhau bước đi.
- Sao em lại về Lý gia? Ngay cả An Huyệt cũng không biết - anh nói.
- Cậu ấy biết thì làm thế nào? Nếu cậu ấy trở về thì chuyện lần trước có diễn ra nữa hay không? - cô hỏi.
- Vậy sao không nói với anh? - anh hỏi.
- Nói với anh để làm gì chứ? - cô nói.
Anh cau mày nhìn cô, Lý Tiểu Sở rút tay mình lại đứng đối diện với anh, trước sự ngạc nhiên của anh cô nói:
- Thẩm Hoắc Nam hôm nay tôi có chuyện muốn nói rõ với anh -
Thẩm Hoắc Nam vô cùng ngạc nhiên trước cách xưng hô và thái độ của cô.
- Em sao vậy? -
- Thẩm Hoắc Nam chia tay đi - cô nói.
Lời nói của cô như tiếng sấm cứ nổ bên tai anh, anh hoàn toàn không thể chấp nhận sự thật này.
- Em nói gì? - anh hỏi.
- Anh không nghe rõ sao? Tôi nói chia tay đi, tôi có người khác rồi - cô trả lời.
- Anh! không đủ tốt? - anh hỏi.
Sự đau đớn trong tim khiến anh khó nói nên lời, thật sự rất đau.
- Anh tốt thì đã làm sao? Cái tôi cần chính là tiền và thời gian, người ta giàu hơn anh rất nhiều sau này làm chủ cả một tập đoàn, còn ở bên cạnh tôi nhiều hơn anh nữa, những thứ này anh có sao? Anh học quân sự, thời gian toàn luyện tập ba tháng mới đi chơi với tôi một lần, tôi chán lắm rồi - cô nói.
Từng lời của cô như cứa vào trong tim anh khiến nó không ngừng rỉ máu.
- Ban đầu là tôi ham vui, còn thấy anh đẹp trai giàu có nên mới tiếp cận anh, há! không ngờ anh lại yêu tôi thật - cô cười nửa miệng.
Nén lại đau thương trong tim, ánh mắt anh chuyển sang lạnh lùng, nói:
- Thì ra trước giờ em chẳng thay đổi, tôi còn nghĩ những tin đồn về em là sai thật không ngờ kẻ sai chính là tôi -
- Anh hiểu rồi chứ gì? Chia tay đi, chiếc nhẫn này trả cho anh -
Lý Tiểu Sở tháo chiếc nhẫn trên tay của mình ra ném về phía anh, rồi quay lưng bỏ đi.
Thẩm Hoắc Nam cầm chiếc nhẫn trên tay nhìn bóng lưng cô rồi tự cười bản thân ngu ngốc.
Thật ra anh đâu biết người con gái ấy đang khóc, nước mắt cứ thi nhau rơi xuống, cô lấy trong túi ra một chiếc nhẫn giống hệt như chiếc anh tặng cô.
"Thẩm Hoắc Nam em yêu anh nên phải làm như thế, mong anh hạnh phúc"
Sự thật là chiếc nhẫn cô ném cho anh là chiếc nhẫn giả tình cảm đã cắt đứt nhưng cô không đành lòng.
Lý Phong đã đến thấy em gái khóc hắn liền đưa cô lên xe, Thẩm Hoắc Nam vẫn đứng đó nắm chặt chiếc nhẫn trong tay nhìn chiếc xe lăn bánh rời đi, người con trai ấy cũng đã rơi lệ.
Ngồi trong xe Lý Tiểu Sở đưa mắt nhìn ra bên ngoài dòng lệ rơi, thành phố nhộn nhịp như thế sao cô vẫn cảm thấy cô đơn.
"Rốt cuộc giữa người nói chia tay và người bị chia tay ai mới là người đau khổ nhất?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...