Xuyên Không Trường K.w (King World)

[Ian]
Chủ nhật ư! Lại chủ nhật, tôi lại có khá nhiều thời gian rãnh và tôi lại lướt web (hình như bị không bình thường,^^!), hầu như tôi dành cả buổi trưa, nếu không muốn nói là nguyên ngày để lướt web. Trên trình duyệt Moliza Firefox, có tận ba tab đang mở: một tab Zing me để cho nó luôn ở trạng thái onl. Một tab dành riêng p3 với những bản nhạc anime hay nhất mọi thời đại nào là Nee( của HiiroNo Kakera Ost), Distance,.... cũng để đó nghe nhạc chứ cũng chẳng mấy khi đụng tới, tab còn lại hẳn nhiên là trang google.
(Virgo: Giờ người ta chơi xài “Cốc Cốc”, chứ ai còn xài Fixfox. Đúng là con người lạc hậu công nghệ thông tin)
Hiện tại tôi đang “lang thang” tìm kiếm mấy trang truyện với các từ khóa như “truyện teen” trên google. Trước mặt tôi vẫn như thường ngày là một tờ giấy dùng để ghi lại nội dung làm tài liệu tham khảo, phục vụ cho nhu cầu viết lách của tôi, một cây bút chì và một cặp kính nặng gãy sống mũi. Đeo kính (ngố) thì cho ngố ngố, dễ thương vậy thôi chứ chẳng có tác dụng gì, mà có thì chắc là để hạn chế những tia bức xạ từ mấy tính => Bảo vệ mắt => công dụng thứ hai.
Chỉ với một từ khóa đơn giản, “ông google” liền trả lại cho tôi hàng trăm website với các loại băng-rô câu khách đủ kiểu có gắn thêm chữ "truyện teen". Nào là: Truyện teen mới nhất, hay nhất, hot nhất,….vân vân và mây mây
Chán nản... đành phải quay lại trang.com, đây là trang web tôi thường hay đọc truyện teen, nhưng nó cũng không khiến tôi cảm thấy hài lòng tí nào. Cái điều mà tôi cảm thấy bực mình nhất, thậm chí là rất ghét khi tìm trong danh sách truyện, là một loạt những câu truyện với cái cốt thường “moe thái quá”. Mô típ cứ lập đi lập lại, quá cũ, quá nhàm, nhưng vẫn ghét nhất là về phần nhân vật.
*Moe: phóng đại, thần kì, siêu viễn tưỡng nhân vật.
Ôi kể đâu cho hết, chả biết mấy thằng cha tác giả nó nghĩ gì nữa. Trước đây, tôi rất thích cái cách “moe hóa” của manga Nhật, nhưng khi từ “moe hóa” được “du nhập” vào Việt Nam, thì teen Việt mình cũng “học theo” dữ lắm, đặt biệt là tác giả của những thể loại truyện teen, tình cảm học đường. “Moe hóa” đẹp thế, kute thế mà nỡ lòng nào biến nó thành “moe quá”. Và bây giờ tôi sẽ kể ọi người nghe cái cách “moe quá” mà các “tác giả trẻ” của chúng ta “moe” nhân vật của mình nhá:
1. Mô típ(nhân vật) cũ rích:
_ Con trai kiểu gì cũng thế, đẹp trai, lạnh lùng, sát gái, đào hoa, lăng nhăng,... Đặc biệt là trong truyện cùng lúc có ba bốn thằng nam chính. Hồi trước viết truyện một thằng đã khiến mệt não rồi, mà bây giờ tụi nó lại đông như vậy ==”, riêng tôi thì nghĩ có lẽ thằng cha tác giả IQ “hơi” bị cao.
- “Đặc điểm nhận dạng”:Răng kểnh, da trắng, nhuộm tóc (đỏ, vàng, nâu, hạt dẻ, bạch kim là những màu “ngự trị” thường có trên mái tóc của những “nam thánh”), đeo khuyên tai,... Nếu con nhìn thấy dòng thông báo này hãy về với gia đình, ba mẹ đang trong chờ tin con. (Sao giống tìm trẻ (trâu) lạc quá!!)
(Virgo: khi rời khỏi nhà đến nay cháu nó vẫn chưa thấy về, ai nhìn thấy xin liên lạc 01235467890 gia đình chúng tôi chân thành cảm tạ, ^^)
+ Không học giỏi nhất lớp, thì cũng nhất quốc gia, có khi cả thế giới cũng không bằng ảnh ==”.
+ Ăn nói thì thôi đi, hút hồn không biết bao nhiêu em nữ trong trường. Chỉ là lúc đầu hút không được em nữ chính thôi.

+ Hotboy với hàng tá fanclub ở trường.
+ Nhà giàu, con chủ tịch tập đoàn này nọ (Nhất nhì thế giới chứ chẳng chơi).
- (Có thể):Có băng nhóm ngầm gì đó, và là đại ca của băng nhóm đó (Thế mà vẫn được tuyên dương là học sinh chăm ngoan ở trường mới ghê chứ).
=> Đó là mô típ “moe quá” cũ rích về những chàng“thiếu da”....
_ Con gái thì “phong phú” hơn con trai một chút, nói tóm lại có thể chia ra làm ba trường hợp chính:
+TH1:Tiểu thư đẹp gái, con nhà giàu ( Thuộc hàng ngất ngưỡng con bò vàng).
* Hot girl có fan club ở trường.
* Lạnh lùng/ dễ thương, má phún phín. Tính cách: hòa đồng, tốt bụng... (vân vân và mây mây)
* Đặc điểm “nhận dạng”: Da trắng, mặt xinh, tóc nâu “xăn cuộn cuộn” (xoăn nhẹ), chiều cao thì khỏi phải nói chuẩn 1m70 trở lên.
(Virgo: bông hậu đâu ra nhiều thế.)
* Về vấn đề ba vòng thì không thấy đề cập tới, nhưng chắc chắn một khi được nêu ra không150-145-150(theo phong trào "khủng bố" nhân vật) thì thua bao nhiêu cũng thua.
*(Có thể) cũng gia nhập băng nhóm, làm chị cả của cả đám côn đồ và có “nội công thâm hậu”, võ đầy mình chứ chả chơi nha.
+TH2: Che dấu thân phận (Có thể do hoàn cảnh ép buộc, hoặc “nổi cơn” tự dấu gia thế của mình)=> Mà thân phận thật sự là thiên kim tiểu thư, hoặc con của “trùm khủng bố”,….

+TH2.1: Dạng này cũng phổ biến:Nhất là mấy chị thích giả trai và cũng với một mô típ duy nhất:hotgirl giả trai sẽ trở thành.... hotboy.
+TH3: Hoặc là con nhà nghèo đến nổi “không có mồng tơi để rớt”.
(Virgo:Toàn sống trong thành phố nhưNewYork,Paris, Tokyo... thì làm gì có đất mà trồng mồng tơi cho chúng rớt nhể =)))
* Thông minh, học giỏi (thường có học bổng và tiếp cận được “chàng”, hoặc bơ luôn để chàng theo đuổi).
* Dễ thương, cá tính, hung dữ đôi lúc lạnh lùng, "chảnh chóa".
=> Con gái hay con trai gì, tên đứa nào đứa nấy rất là đẹp, mà ngặt một nổi là chúng nó có một cái tên thì đã không nói, này nhé: tên Ta (tên Việt) rồi tới tên Tây(tên nước ngoài). Ấy vậy còn lót thêm biệt danh, biệt thự gì gì đó, đọc mà muốn chóng cả mặt, đôi lúc vừa xem, vừa phải tra cái giới thiệu nhân vật, chứ không cũng chả nhớ nổi hàng tá biệt danh như vậy.
=> Ai ai cũng có IQ trên trời (200/200, hay 220/200, hoặc “moe” hơn nữa là 300/300), max IQ vậy mà cả đám tuổi tác chênh nhau vẫn học chung một lớp, chắc nhớ thầy cô. Mà đôi khi tụi nó khoe IQ cao ra cũng chẳng để làm gì, vì khi cần giải quyết vấn đề gì đó tụi nó chỉ cần dùng “bạo lực” là xong.
2. Mở đầu câu chuyện thường là:
- Đi học trễ, lái xe đâm phải “hắn”.
- Học sinh mới chuyển trường. (thường theo mô típ: Ghét trước yêu sau, ghét của nào trời trao của đó)
- Một thằng hotboy cả trăm fan nữ không yêu, lại yêu một con chảnh (choẹ) nào đó không thèm quan tâm tới mình, theo riết rồi “nó” cũng phải chịu thua thôi (Ngoài đời là bị tát vỡ mồm).
3. Nội dung truyện:
- Cứ lập đi lập lại cái ngôi kể “nó” và “hắn” (là hai ngôi kể mà các tác giả “trẻ” của chúng ta sử dụng nhiều nhất). Xưng hô giữa “nó” và “hắn” là anh/cô, trong khi tụi này bằng tuổi nhau đấy chớ.

(Virgo: Hô hô, xưng anh/cô sau này có tình cảm rồi “một bước” lên anh/em cho nó dễ.)
- “Nó” hoặc “hắn”, là học sinh mới chuyển vào lớp và thường tạo nên “một làn sóng dữ”. Tình cảnh oái ăm khiến hai đứa phải ngồi cạnh nhau, lúc đầu như chó với mèo, sau đó cứ đeo như sam.
- Có thêm kẻ “tiểu tam” (người thứ ba), là “hot gơ” mặt trắng, hoặc hoàng tử ấm áp. Sau khi tụi “ác” nó bla bla hại nhau gì đó, rồi sau đó “nó” cứu được “hốt gơ” ùi trở thành bạn bè.
4. Về phần tác giả:
- Thì tầm >2000 đầu óc trẻ con, thích “chém” banh xác thì tôi không nói. Còn chuyện cover, đạo bài, đạo tựa lại từ những bạn khác( hiện đang là trào lưu) thì không khỏi bị lên án.
- Mỗi lần có ai góp ý những bạn tác giả truyện teen về những thứ nói trên, thì những bạn tác giả đều bảo:"Dù ai có nói sao thì nói, truyện của mình tuy có theo là motif cũ nhưng mình có sáng tạo, có điểm khác so với những truyện khác." Đã nói là motif cũ mà sáng tạo cái nỗi gì ==”. Mà sáng tạo thì chẳng thấy đâu, đọc mười bộ truyện teen thì hết 8-9 câu chuyện giống nhau cả rồi. Bởi thế mỗi lần nhắc tới có khi nhầm truyện này với truyện khác, cũng vì lí do các truyện đều theo motif cũ.
P/S: Nói thế cũng không hẳn là tất cả truyện teen đều như thế. Nhưng ở đây tôi chỉ lên án những câu chuyện motif cũ (giống như đã nói trên).
Thế đấy, trời ơi là trời, tôi ghét bọn nó kinh khủng là ghét. Tôi biết mặc dù tôi với mấy cái truyện “thần thánh” đó chả liên quan gì đến nhau, nhưng cũng là tác giả, tôi cũng hiểu là ai cũng muốn cho nhân vật của mình toàn diện và hoàn hảo. Nhưng có cần phải “moe quá” một cách “level max” vậy không. Bởi thế, tôi đã lên kế hoạch, là sẽ viết một câu chuyện để “phê bình” cái thể loại nhân vật “moe của moe” ấy. Dĩ nhiên một mình tôi “kham” (cõ lẽ) không nổi, nên cần phải có “đồng minh”. Oày! Tìm đâu chi xa xôi, con nhỏ bạn cùng lớp đấy, nó cũng cùng “chí lớn”, thế là “lôi kéo” nó vào “chiến trường” luôn. Ờ mà nói nãy giờ vẫn chưa giới thiệu gì về tôi nhỉ (tại hạ đã thất lễ rồi!!^^).
- Họ và tên: Huỳnh Thị Thu Thảo
- Tên thay thế: Shinara Iankume
- Tên thường gọi:Ian (Kumeo = Mèo)
- Tuổi: 17
- Cung hoàng đạo:Nhân Mã
- Miêu tả về tôi: Một con nhỏ xấu hoắc với nước da ngâm đen, khuôn mẹt trong như Thị Nở, ăn nói vô duyên, tính cách mem (nhưng không “lì”). Rồi hiểu sơ sơ vậy đi ==”.
(Virgo: Điều này như tôi cũng xin xác nhận là đúng nhé! ^^).

Còn đứa bạn cùng lớp, đồng thời cũng là cộng sự của tôi:
- Họ và tên: Trần Thanh
- Tên thay thế: Zò zò
- Tên thường gọi: Gà-Tuổi: 71 tuổi (17 thôi ^^)
- Cung hoàng đạo: Thiên Bình
- Miểu tả về cộng sự: Bề ngoài khá ổn (trông cũng xinh xắn, cũng dễ thương), tính cách nó thì ai mà biết đâu, (theo tôi) có vẻ hòa đồng, vui tính.
(Virgo: so sánh với Thị Nở thì ai cũng là Thúy Kiều, nói chung là vậy, _._)
Sau hồi lâu “mò mẫn, xem xét và tra cứu” các trang truyện teen, tôi đã “khai quật” và “chuyển fax nhanh” một dãy dài những câu chuyện teen được đưa vào “danh sách đỏ”. Cái danh sách “đỏ” này là sẽ một thảm họakhủng khiếpđối với những câu chuyện “moe quá”. Sau đây là những câu chuyện “tốt số” “sẽ được” “vinh hạnh” lọt vào “danh sách đỏ”:
- Siêu quậy trường K.W
- Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại hoàng tử lạnh lùng
- Nhóc lanh chanh và hoàng tử lạnh lùng
- Siêu quậy trường Blue Star
- Siêu quậy trường King và Queen
- ………..(Sau này sẽ bổ sung thêm)…….
(Virgo: chỉ cần nhìn cái tên thôi thì mấy bạn hiểu vì sao Ian – chan nhà mình bảo nhóm “tác giả trẻ” đạo danh rồi chứ.)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui