Xuyên Không Trở Thành Vương Phi


- Hoàng hậu người đừng đuổi con đi mà !.

xin người đó !.

.

xin người - nữ tử khóc lóc cầu xin tha thiết
- Ngươi bây giờ nói gì ta cũng không tin đâu , người đâu đuổi ả ta đi cho ta ,ta không muốn thấy ả nữa - tức giận đứng lên đi vào trong
Nữ nữ bị đuổi khỏi cung không biết đi đường nào , lại không dám về nhà sợ bị người trong phủ cười
' Trong lòng nghĩ giấc mơ lúc trước mình mơ thấy bây giờ lại thành sự thật '

- Không thể nào !.

.

không thể nào - nữ tử hốt hoảng la lên
Ngược lại bên Hạ Băng Liên thì diễn ra xuông sẽ vui vẻ được mọi người chúc phúc
Phòng tân nương
' Hạ Băng Liên nghĩ chắc hắn ta sẽ không làm gì mình đâu '
Vừa nghĩ xong thì Tiêu Lãnh Dạ đi vào phòng , tới chỗ tân nương ngồi và dở màng ra và hỏi
- Nàng tên Hạ Băng Liên sao - nam nhân mỉn cười hỏi
- Phải thiếp tên Hạ Băng Liên - nữ nhân trả lời

- Nếu nàng đã gả sang đây thì là người của bổn dương không hối hận chứ - nam nhân nghiêm túc hỏi
- Không thiếp không hối hận - nữ nhân trả lời một cách thẳng thắng
- Được ! lời này là muội nói - nói xong nam nhân đè nữ nhân xuống
- Huynh làm gì vậy - nữ nhân lên tiếng hỏi lại
- Nàng là người của bổn dương nàng nghĩ xem ta sẽ làm gì đây ?
- Hả ! đừng buông ta ra ! buông ra.

Sáng hôm sau
- Vương gia , phu nhân người thức chưa tới giờ thỉnh an phu nhân rồi - nô tì ở vương phủ
- Được ta biết rồi ngươi lui xuống đi - nam nhân trả lời
Sau đó nhìn lại Hạ Băng Liên thì nàng vẫn còn ngủ , Tiêu Lãnh Dạ hôn nhẹ trên trán nàng , nàng mở mắt tỉnh lại hỏi
- Sao thức sớm thế - nữ nhân trong lúc mới thức
- Mẹ ta còn chờ trà của con dâu đó , nàng mau tỉnh lại đi -nam nhân bước xuống và nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận