Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

"Tỷ phu, như vậy cũng chậm quá rồi nhỉ?" Tiểu Nga nằm bên cửa sổ nhìn khung cảnh đang dần dần lùi xa, quay đầu lại nói: "Còn không nhanh bằng ta đi bộ nữa!"

"Lúc này mới vừa khởi động, tốc độ đương nhiên hơi chậm, chờ một chút bắt đầu chạy rồi sẽ nhanh hơn!" Kim Phi giải thích.

Đối với tàu hỏa, bây giờ chỉ giống như một cái xe trống kéo theo vài toa khách, trong khi mấy người đang nói chuyện thì tàu hỏa đã càng lúc càng nhanh hơn, những chú ngựa đi cùng cũng đã chuyển từ tốc độ chậm sang tốc độ nhanh, sau đó trở thành chạy nước kiệu, cuối cùng là phi nước đại.

"Oa, nhanh quá!" Bốn đứa nhỏ chen chúc bên cửa sổ, hưng phấn nhìn ra bên ngoài.

"Đương gia, tàu hỏa này có thể kéo được bao nhiêu than một lần?" Quan Hạ Nhỉ hỏi.

"Trước mắt vẫn chưa từng tiến hành thử nghiệm tải trọng qua, ta cũng không chắc chắn." Kim Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nhưng một lần kéo một đến hai triệu kilogam có lẽ cũng không thành vấn đề, nếu muốn kéo nhiều hơn, có thể tăng đêm đầu tàu hỏa ở giữa và phía sau là được rồi."

Trong điều kiện bình thường, tải trọng của một đoàn tàu hỏa có thể đạt tới bốn mươi đến sáu mươi tấn, một đoàn tàu hỏa có thể kéo được ba mươi đến năm mươi toa, tuy nhiên Kim Phi cân nhắc đến đây là đoàn tàu hơi nước đầu tiên của Đại Khang, kỹ thuật vẫn còn chưa được kiểm chứng, giới hạn của mỗi toa tàu hỏa là năm mươi tấn, chuyến đầu tiên cũng chỉ kéo theo mười năm toa tàu chạy thử một chuyến trước.


Cho dù chỉ có mười năm toa tàu, cũng đã nặng tới một trăm năm mươi nghìn cân rồi, đối với người ở thời đại này mà nói, một trăm năm mươi nghìn cân chắc chắn là con số thiên văn.

Hai người Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương nghe xong đều há hốc mồm kinh ngạc.

Ngay cả Cửu công chúa cũng hơi nhướng mày. "Tỷ phu, tàu hỏa có thể chạy nhanh hơn nữa không?” Tiểu Nga quay lại hỏi.

"Có thể, nhưng nếu chạy nhanh hơn nữa, ngựa chiến ở bên dưới sẽ không chịu nổi đâu." Kim Phi chỉ ra bên ngoài.

Phía dưới còn có nhân viên hộ tống và cấm quân cưỡi ngựa hộ vệ, với tốc độ hiện tại, ngựa chiến miễn cưỡng còn có thể theo kịp, nếu đi nhanh hơn nữa, ky binh chỉ có thể quất mạnh ngựa chiến dốc toàn lực mới theo kịp được.

Hành trình từ Hắc Thủy Câu đến bến tàu Kim Xuyên không xa cũng không gần, ngựa chiến chạy hết sức, cho dù có chạy được tới nơi, thì lô ngựa chiện này cũng coi như là phế rồi.

"Tỷ phu, tàu hỏa và thiên lý mã trong sách mà tiên sinh nói thì cái nào nhanh hơn?”


"Đương nhiên là tàu hỏa." Kim Phi nói: "Thiên lý mã một ngày chỉ có thể chạy một nghìn dặm, một canh giờ cũng chỉ có hơn một trăm dặm, một canh giờ tàu hỏa có thể dễ dàng chạy được hai trăm dặm!

Đối với người ở thời đại này mà nói, một ngày đi một trăm dặm đã là tốc độ không thể tưởng tượng được, nhưng đối với Kim Phi mà nói một ngày một nghìn dặm thực sự không có gì đáng nói.

Chưa kể đến máy bay và tàu đệm từ ở kiếp trước, còn có đường sắt cao tốc, có thể dễ dàng di chuyển hơn năm trăm dặm một giờ đồng hồ, một canh giờ có thể chạy hơn một nghìn dặm.

Đương nhiên, chuyến tàu hỏa này chắc chắn không nhanh bằng tàu cao tốc, nhưng nếu không kéo tải nặng thì tốc độ năm mươi thước một giờ không phải là vấn đề lớn.

Một canh giờ là hai giờ đồng hồ, di chuyển với tốc độ năm mươi thước một giờ, một canh giờ có thể chạy được hai trăm dặm.

"Nói như vậy, tàu hỏa còn nhanh hơn thiên lý mã sao?" Tiểu Nga kích động hỏi.

"Con bé ngốc!" Quan Hạ Nhi xoa đầu muội muội hỏa, phi thuyền và ca nô đã nhanh hơn thiên lý mã mệt mỏi nữa!"

: "Thật ra không chỉ riêng tàu ¡, hơn nữa còn không biết

Tiểu Nga nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, hình như đó là sự thật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui