Chuyện này rất phổ biến trong thời gian đánh cường hào chia ruộng đất.
Ngoại trừ điều này, ban đầu Đại Khang thu thuế cũng rất nặng, rất nhiều người dân đều không đóng nổi thuế, chỉ có thể vứt bỏ ruộng đất, xa rời quê hương trốn vào trong núi sâu rồi trở thành lưu dân, rất nhiều ruộng đất bị bỏ hoang.
Khi đánh cường hào chia ruộng đất, những mảnh ruộng hoang vu bởi vì thời gian dài không có ai trồng trọt, cho nên không được xem là đất công.
Hiện giờ Cửu công chúa đang thi hành chính sách mới về việc cắt giảm thuế. Ruộng đất mới khai hoang còn được miễn giảm thuế, người dân bị đói đến sợ, tất nhiên sẽ liều mạng khai hoang, những khu đất hoang vô chủ lúc trước rất được ưa chuộng, rất nhanh đã bị cướp hết.
Một số người dân vốn được chia đất cũng không để ý nhiều nữa, ưu tiên đi khai hoang.
Vì vậy ruộng đất khai hoang được báo cáo lên trong hai năm nay liên tục gia tăng.
Nhưng ruộng đất thích hợp khai hoang hai năm nay đã gần như được khai hoang hết, tiếp sau đây sẽ ngày càng ít.
“Sau này sẽ càng ngày càng tốt lên.” Kim Phi đỡ lời Cửu công chúa, đang định nói tiếp thì bốn đứa nhỏ xông tới. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy tàu hỏa và đường sắt, cho nên vô cùng
kích động.
Tiểu Nga bước tới ôm lấy cánh tay Kim Phi: “Tỷ phu, tỷ phu đây chính là tàu hỏa sao?”
“Đúng vậy, đây chính là tàu hỏa!” Kim Phi nhẹ quét mũi Tiểu Nga: “Ngày mai dẫn muội lên ngoài tàu hỏa được không?”
“Vì sao phải để ngày mai, chiều nay không được sao?” Tiểu Nga vội hỏi. “Chiều hôm nay...” Kim Phi do dự một chút, nhìn thấy mấy người Cửu công chúa và Thiết Thế Hâm cũng lộ ra vẻ mặt kỳ vọng, bèn gật đầu nói: “Chiều hôm
nay cũng được!”
Kế hoạch ban đâu là chiều và đêm hôm nay vận chuyển than đá vào trong toa tàu, ngày mai tiến hành thí nghiệm tải trọng.
Nhưng trước mắt đầu tàu hỏa đã hoàn thành rất nhiều lần kiểm tra, cũng đã tiến hành thí nghiệm khởi động, cho nên có thể lái đi bất kỳ lúc nào.
Dẫn mấy người Cửu công chúa chạy trước một chuyến, cũng tính là tiến hành thí nghiệm va đập trước.
Nghĩ tới đây, Kim Phi nói với Mãn Thương: “Kéo đầu tàu số 1 tới sân ga, lắp thêm ba toa tàu khách.”
Xuyên Thục nhiều núi, mặc dù khi lên kế hoạch về đường đi, Kim Phi đã cố gắng tránh sườn núi, nhưng những sườn núi này còn không vòng qua được, ở những chỗ như vậy, một đầu tàu hỏa căn bản không kéo được hàng hóa quá nặng, vì vậy Kim Phi chuẩn bị hai đầu tàu hỏa, khi đoàn tàu vừa khởi động và lên sườn núi, một cái ở phía trước, một cái kéo ở phía sau, đợi sau khi đến đất bằng, một đầu tàu ở phía sau sẽ lại dừng lại.
Lát nữa chỉ kéo ba toa tàu khách, vậy chỉ cần sức mạnh của một đầu tàu hỏa là đủ.
Mãn Thương dạ vâng, dẫn theo công nhân chạy đi, bỏ móc câu toa tàu hàng ở đằng sau đầu tàu hỏa số 1 đi, sau đó kéo tới sân ga, lại kéo thêm ba toa tàu khách chở người tới.
“Mọi người lên đi!”
Kim Phi dẫn theo đám người Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi đi vào một toa tàu ở trước mặt, Thiết Thế Hâm, Tiểu Ngọc và những đại thần khác bước vào toa tàu số 2, Châu Nhi và Thiết Chùy dẫn theo đội cận vệ đi vào toa tàu đầu tiên mà Kim Phi ngồi, Tân Minh dẫn theo cấm quân bộ vệ bước vào toa tàu số 3.
Còn có mấy chục nhân viên hộ tống cưỡi ngựa chiến phân tán ở trước sau tàu hỏa, bọn họ sẽ xuất phát cùng với đoàn tàu.
Tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, Kim Phi hạ lệnh khởi hành. Một xẻng lại một xẻng than xúc vào, nồi hơi rất nhanh đã sôi trào. . Ngôn Tình Cổ Đại
Cùng với tay quay tiến về phía trước, tàu hỏa từ từ chuyển động, phun khói trắng lái ra khỏi sân ga, sau đó càng lúc càng nhanh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...