Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Thực ra, mùa vụ thích hợp nhất để gieo giống bắp là mùa hè, nhưng gieo hạt vào mùa hè mà nói sẽ làm chậm một quý.

Thế nên Kim Phi và Ngụy Vô Nhai đã bắt kịp thời điểm cuối cùng của vụ gieo xuân, loại một tháng cuối xuân và bay giờ mới bước vào giai đoạn trưởng thành.

So với khoai tây mọc dưới lòng đất, bắp lại trông oai phong hơn nhiều, trước khi trưởng thành trông giống như một rừng mía, xanh biếc tươi tốt, bây giờ tới lúc trưởng thành, lá bắp lại chuyển sang màu xanh lục đậm, những lõi bắp to lớn mọc trên thân dày, trông rất khả quan.

Điều hoành tráng hơn vẻ ngoài của nó chính là cái tên bắp, nghĩa từ mặt chữ, nghĩa đen là hạt gạo trông giống như ngọc, nghe rất oai.

Lần đầu tiên Cửu công chúa nghe nói đến bắp còn tò mò hỏi Kim Phi tại sao lại có cái tên này.

Lúc đó y cũng ngây ra, tuy rằng từ nhỏ đã gọi là bắp nhưng y cũng không biết tại sao bắp lại được gọi là bắp.

Thế là lại gạt sang một bên, nói là đấng trên cao gọi như thế nên cứ gọi như thế.

Hôm nay thu hoạch bắp, cả nhà Kim Phi lại tụ tập, bốn đứa nhỏ rất hào hứng chạy tới chạy lui trên đất, Kim Phi kêu cũng không kêu được.


Không bao lâu sao, khuôn mặt của bốn đứa nhỏ đều bị lá bắp làm xước ra mấy vệch đỏ, cuối cùng cũng chịu ngoan ngoấn.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Sau Khi Buông Xuôi Show Thiếu Nhi, Tôi Bỗng Nổi Tiếng
3. Lạc Vào Mộng Xuân Của Idol, Làm Sao Bây Giờ
4. Mắt Uyên Ương
=====================================

“Tỷ phu, bắp có ngon không?”

Tiểu Nga cầm một bổng ngô, nuốt một ngụm nước miếng.

"Cũng chỉ vậy thôi, ta cảm thấy không ngon bằng khoai tây."

Kim Phi thuận miệng trả lời.


Kiếp trước Kim Phi sinh ra, năng suất sản xuất đã phát triển, ít nhất cũng sẽ không còn đói nữa nên bắp cũng đã rời khỏi hàng ngũ lương thực thiết yếu, chủ yếu dùng để làm thức ăn chăn nuôi và các sản phẩm dẫn xuất linh tinh như bột ngọt.

Trái lại là sau khi lên đại học, ăn một ít lương thực thô mới ăn bắp lại lần nữa.

Chỉ là bắp y ăn lúc đó là loại bắp nếp được trồng đặc biệt, mùi vị ngon hơn.

Còn loại bắp này, dù là Kim Phi chưa ăn nhưng chỉ cần nhìn vào cũng có thể biết đó là lương thực thô.

"Đương gia, bắp phải ăn thế nào?" Quan Hạ Nhi cũng hỏi. “Có thể nướng lên ăn, hoặc có thể nghiền thành bột nấu cháo.” Kim Phi trả lời.

Khi đào khoai tây thì phải cần cẩn thận, nhưng bé bắp thì không cần cẩn thận như vậy, mỗi binh phủ đều xách một cái túi. Chỉ mất nửa ngày đã bẻ xong mấy chục mẫu bắp, sau đó đã đưa đến mảnh đất trống theo chỉ thị của Kim Phi.

"Cái này không cần cân kg sao?" Cửu công chúa hỏi.

"Để cân bắp chỉ cần cân hạt bắp là được, bây giờ vỏ còn nguyên, chưa khô nên cân cũng vô nghĩa. Sau khi phơi khô, bóc hạt bắp ra rồi lại cân."

Kim Phi chọn nửa sọt bắp tương đối mềm trong mấy sọt: “Về thôi, tối nay nướng bắp cho mọi người nếm thử.”

Tiểu Nga nghe vậy, vui đến mức thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên nhưng sau đó lại cau mày: “Tỷ phu, đây không phải là hạt giống sao? Một sọt này chúng ta có thể có được khá nhiều giống mà, nếu không chúng ta đợi đến mùa thu hãy ăn?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui