Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
"Bọn họ đều là quân tiên phong, là các anh hùng. Cho nên chúng ta sẽ dựa theo tiêu chuẩn cao nhất để bù đắp cho họ!" Kim Phi thở dài.
"Vâng", Kim Bằng nặng nề gật đầu. "Người dân địa phương đối xử với mọi người như thế nào?" Kim Phi hỏi.
"Lúc đầu họ hơi cảnh giác, nhưng sau đó một người đàn ông trong bộ tộc của họ bị thú dữ cắn. Quân y của chúng ta đã chữa khỏi cho anh ta, từ đó người dân địa phương chấp nhận bọn ta và thái độ của họ trở nên nhiệt tình hơn hẳn", Kim Bằng nói tiếp: "Thật ra, bọn ta không đem theo nhiều vật phẩm trao đổi lắm, nhưng họ biết chúng ta cần khoai và ngô nên đã chất đầy thuyền cho chúng ta. Đến khi rời đi, họ còn bảo bọn ta hãy quay lại trong tương lai và lần sau họ sẽ chuẩn bị trước nhiều hơn cho chúng ta kéo về!”
"Vậy thì tốt”, Kim Phi khẽ gật đầu.
Trong lịch sử trước đây, khi Columbus lần đầu tiên đến lục địa châu Mỹ, ông cũng được người da đỏ đón nhận nồng nhiệt. Tuy nhiên, văn hóa cướp biển rất phổ biến ở châu Âu vào thời điểm đó và tư tưởng cướp biển đã ăn sâu vào xương tủy của họ. Sau khi có chỗ đứng vững chắc ở châu Mỹ, để cướp bóc tài nguyên địa phương tốt hơn, họ bắt đầu hình thành chủ nghĩa thực dân. Sau khi chủ nghĩa thực dân gặp phải sự phản kháng của người da đỏ, người châu Âu liền bắt đầu một cuộc thảm sát diệt chủng vô nhân đạo đối với người da đỏ.
Điều này thậm chí còn hình thành nên một kiểu hệ thống chính trị ở châu Âu vào thời điểm đó.
Trong lịch sử thảm sát kéo dài hàng thế kỷ, hàng chục triệu người da đỏ đã bị thực dân giết hại trực tiếp hoặc gián tiếp, khiến người da đỏ gần như bị tuyệt chủng.
Cho dù sau này chính phủ Âu Mỹ có cố ngụy biện, tô vẽ thế nào thì những gì xảy ra với người da đỏ vẫn là một món nợ máu mà họ không bao giờ có thể gột rửa được.
Kim Phi lớn lên đã tiếp thu văn hóa và tư tưởng của Viêm Hoàng, không nhân từ khi đối phó với kẻ thù. Trên chiến trường, y từng ra lệnh chém giết quân thù khiến cho máu chảy đầu rơi khắp nơi. Nhưng y không thể làm điều này để tiêu diệt một dân tộc khác nhằm cướp bóc tài nguyên của họ.
“Châu Mỹ là kho báu khổng lồ với lãnh thổ rộng lớn và nguồn tài nguyên dồi dào. Tuy nhiên, vì lý do địa lý, người châu Mỹ bản địa tương đối ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Với những phong tục, văn hóa độc đáo của họ, chúng ta cần nghiên cứu kỹ cách tiếp cận với người dân địa phương”.
Kim Phi nhìn Thiết Thế Hâm: "Ông hãy trò chuyện với Kim Bằng đại ca và thuyền trưởng Chung để tìm hiểu thêm về phong tục và văn hóa địa phương, sau đó xây dựng một kế hoạch phù hợp có thể mang lại lợi ích và sự phát triển cho cả hai bên. Sau đó hãy làm thành một bản kế hoạch!”
"Vâng", Thiết Thế Hâm vội vàng lấy ra một cuốn sổ nhỏ, viết ra yêu cầu của Kim Phi.
Văn hóa Trung Nguyên có tính đồng hóa cao, nếu không thì nhiều phong tục. tập quán như vậy sẽ không thể hòa nhập hài hòa trong một quốc gia.
Kim Phi tin rằng có thể hòa hợp với người châu Mỹ mà không cần sử dụng các biện pháp thuộc địa.
“Thưa tiên sinh, đây là danh sách các loại hạt giống bọn ta mang về”, Kim Bằng lấy từ trong tay ra một mảnh giấy viết tay đưa cho Kim Phi: “Những hạt giống này vẫn còn ở Đông Hải, có cần sắp xếp thuyền chở hàng về đây không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...