Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Phía dưới cầu tàu, đoàn xe ngựa đã chuẩn bị xong, mọi người lên xe trở về dưới sự hộ tống của cấm quân.

Tuy so sánh với các Hoàng Đế trong lịch sử, Cửu công chúa có thể nói là vị vô cùng tiết kiệm, nhưng dù sao cũng là Hoàng Đế, khi xuất hành đã là đại diện cho thể diện của cả chính quyền Xuyên Thục, cho nên xe ngựa của cô ấy vừa cao lại vừa lớn, trông giống như một căn phòng nhỏ, ở giữa có một cái bàn, bốn

góc bố trí bốn cái lò sưởi nhỏ, giữ cho xe ấm áp dễ chịu.

Kim Phi muốn cả Quan Hạ Nhi và những người khác ngồi lên chiếc xe ngựa này, nhưng xe ngựa của Quan Hạ Nhi cũng đã tới, nên cô từ chối y.

Nhuận Nương, Bắc Thiên Tầm và cả Tả Phi Phi đều thấy khí chất của Cửu công chúa quá mạnh, các cô thích lại Quan Hạ Nhi hơn, nên đã chạy ào lên xe ngựa của Quan Hạ Nhi.

Kim Phi bật cười, lắc đầu, rồi cúi đầu lên xe ngựa của Cửu công chúa.

Dù gặp gỡ sau ít ngày xa cách còn mãnh liệt hơn cả đêm tân hôn, nhưng. đang ở trong xe ngựa, bên ngoài cửa sổ lại còn có cấm quân, nên Kim Phi cũng

không làm gì khác, chỉ ôm Cửu công chúa tâm sự một lát.


Nhìn thấy tấu chương đang mở trên bàn, y đau lòng nói: “Nàng không thể để bản thân nghỉ ngơi một lát à, sao đi trên đường cũng làm việc thế này?”

“Đang rảnh rỗi mà, ngồi trên xe ngựa cũng không thể làm được chuyện khác, không làm việc thì làm gì?”

Cửu công chúa mỉm cười nói: “Ta cũng chẳng tin lúc ngồi trên thuyền trở về, chàng chỉ nằm ngủ trong khoang thuyền.”

“Đúng rồi đấy.” Kim Phi nở một nụ cười.

Trên đường trở về, y cũng dành phần lớn thời gian vẽ rồi viết tài liệu giảng dạy, cũng không rảnh rồi.

Khi đi ngang qua bến tàu của một trấn nhỏ, Kim Phi nghe thấy tiếng reo hò ngoài kia, thế là y kéo rèm ra một chút, rồi nhìn ra.

Tuy rằng Kim Phi và Cửu công chúa không phải người phô trương, nhưng vì an toàn, nên cấm quân vẫn phong tỏa con đường chính của trấn nhỏ này lại.

Dân chúng đứng cách giao lộ mấy chục mét, hô to: “Ngô Hoàng vạn tuết” So với lúc Kim Phi rời đi, trấn nhỏ này đã mở rộng ra bên ngoài rất nhiều. “Trấn nhỏ này phát triển nhanh thật đấy!” Kim Phi vừa nói vừa cười: “Cứ thế này thêm vài năm nữa, có khi quy mô của nơi này sẽ vượt qua cả quận Kim Xuyên luôn ấy chứ.”


“Phu quân, không phải chàng từng nói nơi nào đông người thì mới thích hợp để buôn bán, mỗi ngày có không biết bao nhiêu người cập bến tàu tới Kim Xuyên, †uy rằng nơi này đúng là phát triển nhanh thật, nhưng có nhanh hơn nữa, vẫn chẳng thể bằng được Đông Hải!”

Cửu công chúa nói tới đây thì ngẩng đầu lên nhìn Kim Phi: “Chàng quả thật là nhìn xa trông rộng, chưa đầy hai năm mà đã có thể phát triển một vùng đất căn cỗi thành như bây giờ!”

“Đông Hải cũng không phải đất căn cỗi, lại còn là cửa biển đi vào Trường Giang, vị trí địa lý quá thuận lợi, nếu không ta dù có giỏi tới cỡ nào cũng không phát triển nổi.” Kim Phi giải thích.

“Đúng, Đông Hải vừa có thể đánh bắt cá, vừa có thể buôn bán qua lại với các ngoại quốc, vị trí địa lý này đúng là trời ban!”

Cửu công chúa cảm thán: “Trước đây ta chưa bao giờ nghĩ tới Đại Khang có thể lập được mối quan hệ mua bán lâu dài với nước KI”

Cho dù Tứ hoàng tử không soán ngôi, bản đồ của Đại Khang vẫn chỉ dừng lại ở vùng Lĩnh Nam, mà đường tới nước K vẫn như cách ngàn sông nghìn núi.

Lúc trước sử giả của nước K muốn tới Đại Khang, có đi hết tốc lực cũng phải mất tới mấy tháng, thậm chí là một năm mới có thể đi qua rừng rậm nguyên thủy tới kinh thành.

Nhưng kể từ khi có thuyền hơi nước, chỉ mất nửa tháng để đi Đại Khang tới nước K. .

||||| Truyện đề cử: Vợ Yêu, Em Chạy Không Thoát |||||

Đó là điều trước đây Cửu công chúa không dám nghĩ tới.

“Nói tới nước K, ta có chuyện muốn bàn bạc với nàng một chút.” Kim Phi nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui