'Thoạt nhìn, tiền lương Kim Phi cho Trương Lương quá cao. Nhưng trên thực tế, nó không hề cao so với việc ban thái ấp.
Theo thông lệ của triều đại phong kiến, với công lao và địa vị của Trương Lương, việc Kim Phi phân cho anh ta một quận làm thái ấp cũng không phải là quá đáng. Số thuế thu được từ quận này chắc chắn nhiều hơn số tiền lương này.
Điều quan trọng nhất là con cháu của những người được phong thái ấp sẽ ngày càng đông đảo. Để có được nhiều lợi ích hơn, rất có thể họ sẽ tìm mọi cách chèn ép dân chúng, khiến dân chúng bất bình với triều đình.
Tiền lương của Trương Lương, Mãn Thương, Lâm Vân Phương và những người khác được triều đình phát, dù có bao nhiêu cũng sẽ không ảnh hưởng đến dân thường. Hơn nữa, con cái của họ chỉ được thừa kế các khoản tiết kiệm và tài sản gia đình tích cóp được chứ không được thừa kế địa vị của họ.
Kỳ thực đối với Trương Lương đãi ngộ không còn lớn như trước, Kim Phi cho dù có trả lương cao bao nhiêu thì sau khi Trương Lương chết đi, chỉ cần anh ta có một đứa con ăn chơi trác táng là gia sản vẫn có thể đi tong như thường.
Đất đai thì khác, nó là tài sản có thể tiếp tục sinh ra tài sản khác, chỉ cần triều đình không bị diệt vong thì con cháu của những người được ban thái ấp luôn có thể được hưởng những lợi ích mà đất đai mang lại.
May mắn thay, hầu hết các quan chức dưới quyền Kim Phi đều xuất thân từ nghèo khó và không tham lam như các quý tộc giàu có, họ rất hài lòng với mức lương cao hiện tại.
Trên thực tế, cho dù bọn họ không hài lòng, Kim Phi cũng sẽ kiên quyết thực. hiện chính sách này.
Bởi vì so với sự phản đối đó, Kim Phi càng xem trọng sự ủng hộ của bách tính.
Trương Lương không muốn làm tướng quân, Kim Phi đương nhiên có thể tìm người khác làm, chỉ cần có đủ nhân dân ủng hộ, y vẫn có tự tin lật ngược mọi nghịch cảnh.
Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa cuộc chiến của Kim Phi và khởi nghĩa nông dân trong lịch sử, đồng thời cũng là nguyên nhân chính khiến Kim Phi giành được thành công trong việc đánh cường hào chia lại ruộng đất.
Ngay cả khi không có sự hỗ trợ của Khánh Hâm Nghiêu, Kim Phi vẫn tin rằng cuối cùng y vẫn có thể chinh phục Xuyên Thục, chẳng qua là sẽ muộn hơn vài năm.
Lúc này một kẻ bắt chước y đột nhiên xuất hiện, khiến Kim Phi nhận thức được nguy cơ.
Chỉ cần dốc sức điều tra thì cách thức và quy trình chia ruộng đất của đội Chung Minh không khó để năm bắt và mô phỏng lại.
Đối với dân thường, ai trở thành hoàng đế không quan trọng, mà đất đai được giao cho họ mới là quan trọng nhất, ai cho họ đất đai thì họ sẽ ủng hộ người đó.
Kẻ bắt chước này bây giờ có thể không phải là mối uy hiếp lớn, dù sao hắn cũng chưa chinh phục được một quận nào, nhưng sau này khi hắn ngày càng lớn mạnh thì có thể sẽ trở thành phiền toái lớn.
'Từ Cương cũng nhận thức được nguy cơ này nên mới đặc biệt báo cáo lại với Kim Phi.
Kim Phi cũng rất coi trọng việc này, ăn xong y không về nghỉ ngơi mà sai người đưa gián điệp Từ Cương nhắc tới đến, đích thân thẩm vấn.
Dù sao căn cơ của kẻ bắt chước này còn nông, lại thiếu nhân lực tình báo có chuyên môn. Gián điệp này trước đây chỉ là thương nhân, vì giỏi ăn nói và biết quan sát nên đại đương gia đã phái hắn đến Đông Hải.
Đối với một nhân vật như thế này thì không cần phải tra tấn gì cả, chỉ cần đá vài cái là hắn khai hết sạch.
Theo lời khai của gián điệp, đại đương gia phái hắn tới Đông Hải, thứ nhất là để tìm người thân thất lạc, thứ hai là để tìm hiểu và học tập mô hình của Đông Hải.
"Đại đương gia này cũng khá hiếu học, đã học đánh cường hào chia ruộng đất rồi giờ còn muốn học mô hình của Đông Hải!" Kim Phi tức giận đến bật cười nói: "Đáng tiếc, mô hình Đông Hải không dễ học như đánh cường hào chia ruộng đất!”
Cốt lõi của mô hình thành phố Đông Hải là đội đánh bắt và đội khai thác rong biển, hai lực lượng nòng cốt này đảm bảo đủ lương thực cho Đông Hải và cũng là động lực cơ bản cho sự phát triển của nơi này.
Tuy nhiên, muốn khai thác rong biển và đánh bắt cá thì cần sử dụng số lượng lớn thuyền, muốn đóng thuyền thì cần số lượng lớn các phương tiện hỗ trợ như gỗ và thép, cũng như các kỹ thuật hỗ trợ liên quan.
Đây là một dây chuyền công nghiệp hoàn chỉnh không thể một sớm một chiều xây dựng được, cho dù Kim Phi đã có kinh nghiệm và kỹ thuật từ kiếp trước thì đến nay y cũng mới có thể tạo ra một nguyên mẫu.
Đối phương bắt chước đánh cường hào chia lại ruộng đất thì được, nhưng bắt chước dự án thành phố mới Đông Hải thì gần như không thể.
Tuy nhiên, một tên thổ phỉ mà có được tư tưởng như vậy thì cũng khá đáng quý, điều đó khiến Kim Phi không khỏi tò mò.
"Đại đương gia của ngươi tên là gì? Trước đây hắn làm nghề gì? Tại sao lại trở thành thổ phỉ?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...