Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Chiến dịch này không chỉ tiêu diệt một lượng lớn thổ phỉ mà còn bắt được. hai tên đại đương gia và một "Quân sư”.
Sau khi thẩm vấn, “Quân sư” đã tiết lộ kẻ chủ mưu đứng sau kế hoạch lần này.
Đúng như Kim Phi và Từ Cương đoán, người đứng sau việc này là một thế gia quyền quý ở quận kế bên.
Theo lời kể của quân sư, thế gia này đã nghe đến chính sách đánh cường hào chia ruộng đất của Kim Phi ở Xuyên Thục, hơn nữa họ lại cũng quá gần Đông Hải nên lo lắng Kim Phi sẽ lấy Đông Hải làm bàn đạp để mở rộng lãnh thổ.
Kim Phi xây dựng rầm rộ ở Đông Hải, thu nhận số lượng lớn dân lưu lạc cũng đã minh họa cho tham vọng bành trướng của mình.
Một khi Kim Phi bắt đầu mở rộng, họ sẽ là người bị tấn công đầu tiên nên họ quyết định đánh phủ đầu, chủ động sắp xếp một nhóm người xúi giục thổ phỉ và chặn người dân lưu lạc lại.
“Tiên sinh, đây là ghi chép của quân sư kia” Từ Cương đưa bản ghi chép cho Kim Phi: “Theo lời giải thích của hắn, chính nhà họ Trần đã bảo hắn đến huyện Mậu Nguyên, nhưng sau lưng nhà họ Trần còn ai khác không thì hắn cũng không biết."
Kim Phi lướt qua bản ghi chép rồi tiện tay ném lên bàn: "Hắn chỉ là một quân cờ thội. Cho dù nhà họ Trần thực sự còn kẻ chủ mưu nào khác không thì hắn cũng không biết."
"Vậy sau đó tiên sinh định làm thế nào?"
Từ Cương hỏi.
"Đưa răng thì ta bẻ gãy! Nếu nhà họ Trần đã chủ động ra tay thì mặc kệ hắn còn ai chủ mưu sau lưng không, thì cũng phải chuẩn bị nhận lấy sự trả thù của chúng ta!
"Tiên sinh muốn cho binh tấn công quận An Phong sao?"
Từ Cương cau mày hỏi.
Quận An Phong, nơi nhà họ Trần tọa lạc cách Đông Hải bốn năm trăm dặm, nếu cho binh đi tấn công thì ít nhất cũng phải mấy ngàn binh mã.
Với tình hình bây giờ ở Đông Hải là rất khó để điều động nhiều nhân viên tác chiến như vậy.
“Lúc chúng ta cho quân tới, nhà họ Trần đã chạy thoát rồi!” Kim Phi nói: “Ta đã cho phi thuyền đi rồi!"
“Phi thuyền...” Từ Cương không khỏi giật mình rồi chợt cười khổ sở.
Do ông ta tham gia vào đội hình dưới trướng Kim Phi quá trễ, nên không biết phong cách tác chiến của tiêu cục Trấn Viễn.
Đối với một gia tộc có hậu phương ẩn mình ở phía sau như vậy, phái bộ binh đi tấn công sẽ tốn rất nhiều thời gian và vật tư nhưng cho một chiếc phi thuyền đi thì lại đơn giản hơn nhiều.
Đây là chiêu thức Kim Phi sử dụng để đối ứng với đám người Tứ hoàng tử, Sở vương và Ngô vương.
Dù cho đến nay tiêu cục Trấn Viễn vẫn chưa đánh hạ đất Ngô và đất Sở nhưng kể từ ngày Ngô vương, Sở vương tấn công hạm đội của Kim Phi ở Trường Giang, họ đã trở thành những con chó vô gia cư và không dám ở lại nơi ở của mình.
Ngay cả danh tiếng to lớn như Tấn vương thì bây giờ cũng chỉ có thể sống trong núi sâu rừng già, hơn nữa khoảng một đoạn thời gian là phải đổi chỗ ở.
Có lần Tấn vương đổi chỗ mới chậm vài ngày, bị trinh sát phát hiện ra manh mối và sau đó đã bị đánh bom.
May mắn là lúc đó địa hình phức tạp, Tấn vương trốn vào trong hang động mới thoát được một kiếp.
Kể từ ngày đó, Tấn vương thay đổi chỗ ở mới thường xuyên hơn nhiều.
"Vẫn là tiên sinh suy nghĩ chu đáo!" Từ Cương bội phục giơ ngón tay cái lên cho Kim Phi: 'À, tiên sinh, hôm qua ta đến xưởng cá muối thấy đội hậu cần đang chuẩn bị vật tư, ta hỏi thăm thì nghe là Khánh trưởng xưởng định dùng hồ Dã Áp làm căn cứ tạm thời và kho tiếp tế, có thật không?"
“Thật” Kim Phi nói: "Ta đồng ý rồi.”
“Nhưng chẳng phải là bọn thổ phỉ ở huyện Mậu Nguyên đã bị tiêu diệt rồi saol”
“Đại nhân, ngài định tiếp tục trấn áp thổ phỉ trong thời gian dài à?” Từ Cương hỏi.
“Sao lại không?”
Kim Phi hỏi lại: “Diệt thổ phỉ có ảnh hưởng xấu gì đến Đông Hải sao?”
“Vậy thì không, Từ Cương lắc đầu: “Nếu Khánh trưởng xưởng có dọn dẹp sạch sẽ thổ phỉ châu Hà Đông thì lại càng tốt... Ta chỉ lo diệt thổ phỉ trên diện rộng sẽ hao tốn nhiều vật tư!"
“Vậy thì để bọn họ lấy chiến tranh nuôi chiến tranh!" Kim Phi nói: "Lần này đến Mậu Nguyên để diệt thổ phỉ, những chiến lợi phẩm mà họ thu được từ hang ổ của bọn thổ phỉ cộng lại chắc đã vượt qua phí tổn rồi?
“Đúng vậy Từ Cương gật đầu, sau đó nói: “Nhưng bọn thổ phỉ ở huyện Mậu Nguyên được nhà họ Trần giúp đỡ, chưa chắc thổ phỉ ở các huyện khác đã giàu có như vậy.”
“Nếu thổ phỉ không đủ thì thêm địa chủ thế gia vào!"
Kim Phi thờ ơ nói: "Lúc đang diệt thổ phỉ thì tiện tay kéo cường hào vào luôn!"
Từ Cương nghe vậy thì lập tức đứng dậy.
“Tiên sinh, ngài định bình định Trung Nguyên từ phía đông sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...