Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Trải qua một lần thất bại, Khánh Mộ Lam và A Mai biết tầm quan trọng của kỷ luật quân đội. Việc huấn luyện đội an ninh hoàn toàn tuân theo tiêu chuẩn của tiêu cục Trấn Viễn, ở một số khía cạnh thậm chí còn nghiêm ngặt hơn cả tiêu cục Trấn Viễn.
Khi đội an ninh tiến vào trại Trư Lung, họ áp dụng đội hình tam giác kinh điển của tiêu cục Trấn Viễn. Các thành viên mạnh mẽ cường tráng và mặc áo giáp ở phía trước, các thành viên trong đội có tốc độ phản ứng nhanh và kỹ năng bắn tên chính xác ở giữa đội hình, bắn nỏ tầm xa.
Gần một trăm thành viên đội an ninh được chia thành hơn chục đội lớn nhỏ và tiến về phía trước một cách có trật tự.
Đối nghịch lại với đó, bọn thổ phỉ trại Trư Lung thì hỗn loạn. Kẻ chết, kẻ bị thương loạn như một mớ bòng bong, tình hình thậm chí còn tệ hơn cả ở trại Ngưu Gia khi trước.
Khi tiêu diệt bọn thổ phỉ ở trại Ngưu Gia, nhiều tên thổ phỉ đã liều mạng chống trả khiến hai thành viên đội an ninh bị thương nặng và một số người khác bị thương nhẹ. Tuy nhiên, tại trại Trư Lung, đội an ninh hầu như không gặp phải sự kháng cự đáng kể và bọn thổ phỉ liên tục bị đẩy lùi.
Trên thực tế, đây cũng chính là lý do khiến Khánh Mộ Lam chia quân.
Trước khi cướp bóc những người tị nạn, trại Ngưu Gia có hàng trăm tên thổ phỉ.
Bọn chúng là những tên cướp kỳ cựu ở huyện Mậu Nguyên, trong số đó rất nhiều kẻ hung hãn.
Tuy nhiên, trước khi đại đương gia mới đến, bọn thổ phỉ ở trại Trư Lung nhiều nhất chỉ có vài chục người. Khi quan phủ đến trấn áp, tên này chạy nhanh hơn tên kia, không hề có kỷ luật quân sự hay tinh thần chiến đấu chút nào.
Mặc dù đại đương gia mới mang đến một loạt vũ khí, áo giáp và cung tên mới.
Nhưng sau vụ oanh tạc, hầu hết bọn thổ phỉ trại Trư Lung đều bị còn những tên không bị giết thì sợ chết khiếp, không dám chống cự.
Đội an ninh phát động cuộc tấn công từ lúc bình minh, và khi mặt trời ló rạng, trận chiến kết thúc.
Người chịu trách nhiệm lãnh đạo đội tiêu diệt trại Trư Lung là đội trưởng đầu trọc, người đã do dự trước khi tham gia trận chiến.
Khi mới nhận được thông báo nhiệm vụ, anh ta thực sự nghỉ ngờ liệu có phải mình đã đắc tội với Khánh Mộ Lam hay A Mai không.
Tại sao họ lại yêu cầu anh †a dẫn một trăm người tấn công trại thổ phỉ hàng ngàn người.
Cho dù chín phần trong số hàng ngàn người này là người tị nạn bị cưỡng ép, nhưng theo quan điểm của đội trưởng đầu trọc, đây là một nhiệm vụ bất khả thi.
Cho đến bây giờ, khi trận chiến kết thúc, anh ta vẫn cảm thấy như mình đang ở trong một giấc mơ.
Họ thực sự đã làm được!
Hòn đá treo trong lòng đội trưởng đầu trọc cuối cùng cũng rơi xuống đất, anh ta lập tức làm theo trình tự những việc Khánh Mộ Lam đã làm khi ở trại Ngưu Gia.
Đầu tiên là cử người đến dọn dẹp chiến trường, diệt nốt thổ phỉ, xoa địu người tị nạn, đồng thời phái người gửi tin cho Khánh Mộ Lam.
Khánh Mộ Lam phái đi tổng cộng hơn sáu trăm người, đêm qua bọn họ chia thành sáu đội, mỗi đội phụ trách một nhóm thổ phi, hiện tại trận chiến của các đội khác đã lần lượt kết thúc, chỉ có đội do đích thân Khánh Mộ Lam chỉ huy vẫn đang chiến đấu.
Không phải đội an ninh này không mạnh mà đối thủ của họ là một nhóm thổ phì còn mạnh hơn lũ thổ phỉ trại Ngưu Gia.
Nhóm thổ phỉ này là băng thổ phỉ lớn nhất ở huyện Mậu Nguyên trước thời loạn, toàn bộ khu vực phía Bắc huyện Mậu Nguyên đều là địa bàn của bọn chúng, lúc cao điểm có tới hàng ngàn thành viên.
Sau khi Tứ hoàng tử soán ngôi, Trung Nguyên hỗn loạn, nhóm thổ phỉ này trực tiếp giết chết những quý tộc giàu có trong vùng và xưng hùng xưng bá ở nơi đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...