Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
"Đó không phải là điều kiện, chỉ là một lời nhắc nhở”.
Kim Phi nói: “Ta không cần giải thích thì hẳn cô cũng hiểu tầm quan trọng của xưởng cá muối, điều kiện tiên quyết để trấn áp bọn thổ phỉ là không thể làm đảo lộn hoạt động bình thường của xưởng cá muối!”
"Vâng!" Khánh Mộ Lam gật đầu: "Ta muốn nộp đơn xin ngài cho phép tuyển dụng thêm 700 người. Sau khi tân binh được huấn luyện bài bản, ta sẽ dẫn đội an ninh đến huyện Mậu Nguyên để dẹp phỉ!"
"Mở rộng tuyển nhân công cũng được, nhưng 700 người là quá ít!" “700 người quá ít sao?” Khánh Mộ Lam sửng sốt.
Xưởng cá muối hiện có hơn 700 nhân công. Theo Khánh Mộ Lam, tuyển thêm 700 người nữa là quá đủ dùng rồi, dù sao cô ấy cũng không có ý định đưa toàn bộ công nhân cũ tới huyện Mậu Nguyên.
Nghĩ tới đây, Khánh Mộ Lam thăm dò hỏi: “Đại nhân, ngài có kế hoạch gì mới không?”
“Cớ', Kim Phi gật đầu: “Ta dự định tiếp tục mở rộng đội đánh bắt. Trong tương lai, sản lượng đánh bắt sẽ nhiều hơn, nhiệm vụ của xưởng cá muối các cô cũng sẽ nặng nề hơn. Ta e rằng với nguồn nhân lực hiện tại thì không đủ!"
“Ta hiểu rồi”, Khánh Mộ Lam hỏi: “Ngài dự định tuyển thêm bao nhiêu người nữa?”
"Trước mắt cần tuyển thêm 2000 người”, Kim Phi đáp.
“Hai... hai nghìn người?” Khánh Mộ Lam nghỉ ngờ cô nghe nhầm: “Đội đánh bắt và xưởng cá muối tuyển thêm 2000 người à?”
“Không, chỉ riêng xưởng cá muối của cô sẽ thuê thêm 2000 người nữa!”
“Xưởng cá muối cũng chỉ lớn như vậy, tuyển nhiều người quá cũng không dùng đến!”
“Vậy thì mở rộng diện tích nhà xưởng”, Kim Phi nói: “Nếu không, sau khi sản phẩm đánh bắt được đưa về, nếu cô không có nơi nào để phơi khô và chế biến thì chẳng phải là lãng phí sao?”
“Nếu xưởng cá muối mở rộng gấp ba, thì đội đánh bắt cũng cần mở rộng gấp ba lần?” Khánh Mộ Lam bày tỏ sự lo lắng giống như Từ Cương: “Ngoài biển có nhiều cá lắm không?”
"Yên tâm, đừng nói là ba lần, cho dù mở rộng ba mươi lần, chúng ta cũng không thể bắt hết cả ngoài biển!" Kim Phi đảm bảo.
Khánh Mộ Lam có những lo lắng như Từ Cương và mắc sai lầm cũng giống ông ta.
Theo cô ấy, quy mô của xưởng cá muối với 700 người vốn đã rất lớn. Ở cả Đại Khang này chỉ có xưởng dệt, xưởng gang thép và xưởng xà phòng thơm dưới trướng Kim Phi là có quy mô lớn hơn xưởng cá muối.
Nhưng ở kiếp trước của Kim Phi, các công xưởng đều có quy mô hơn 10,000 người. Một số công xưởng lớn còn có tới hơn 100,000 công nhân. Lại cộng thêm các ận hỗ trợ phục vụ công nhân nên số lượng người lại càng đông hơn. Diện tích công xưởng cũng lớn hơn, gần giống như một quận nhỏ.
So với những công xưởng này, chưa nói đến xưởng cá muối quy mô hàng trăm người, ngay cả xưởng gang thép mới của Kim Xuyên đang xây dựng cũng thua kém rất nhiều.
Kiến thức về các công xưởng cũng như về đội đánh bắt của Khánh Mộ Lam còn có những hạn chế nhất định.
Trong mùa cao điểm đánh cá kiếp trước, có hơn 10,000 tàu đánh cá tập trung ở biển Đông Hải. Hơn nữa, tất cả đều là tàu cá bọc thép trang bị động cơ đốt trong và máy móc hiện đại. Chọn bừa một chiếc trong số đó cũng hiện đại hơn thuyền lầu của đội đánh bắt hiện tại nhiều, sản lượng đánh bắt của một chiếc thuyền này cũng bằng hàng chục chiếc thuyền cá nhỏ của đội đánh bắt hiện tại.
Tổng số người trực tiếp tham gia đánh bắt cá cũng như các đơn vị hỗ trợ trên bờ cộng lại vượt xa tổng số người hiện đang tập trung ở biển Đông Hải và họ cũng được hỗ trợ bởi nhiều máy móc và công cụ hiện đại.
Nói cách khác, cho dù tất cả công nhân, nhân viên hộ tống và người tị nạn ở Đông Hải đều được tuyển dụng và tham gia vào các ngành nghề liên quan đến đánh bắt cá, Kim Phi vẫn có thể sắp xếp được.
Những lo lắng của Khánh Mộ Lam cũng giống như Từ Cương, nhưng cô tin tưởng Kim Phi hơn Từ Cương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...