Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
"Tiên sinh, Nhuận Nương!"
Khánh Mộ Lam chắp tay chào Kim Phi và Nhuận Nương. "Mộ Lam cô nương, mau vào đi!"
Nhuận Nương tiến lên nắm lấy cánh tay Khánh Mộ Lam: “Tối nay cô muốn ăn gì, ta sẽ nấu cho côi”
"Vậy thì tôi sẽ không khách sáo đâu!"
Khánh Mộ Lam cố tình nuốt nước bọt cái ực: “Nhuận Nương, cô không biết đó thôi. Thứ ta nhớ nhung nhất chính là đồ ăn do cô nấu đói!”
“Nhà ăn của các cô không có đầu bếp nấu ăn à?” Nhuận Nương hỏi.
"Có thì có đó, nhưng đồ ăn họ nấu thua xa đồ ăn cô nấu!"
Khánh Mộ Lam ôm lấy Nhuận Nương: “Nếu không phải sợ đương gia nhà cô không chịu thì ta đã bảo A Mai đi Kim Xuyên bắt cóc cô về đây làm áp trại phu nhân rồi!”
"Bắt cái đầu cô ấy!" Nhuận Nương vờ giận dữ vỗ nhẹ Khánh Mộ Lam một cái.
Dù biết Khánh Mộ Lam đang trêu chọc mình nhưng Nhuận Nương vẫn vui vẻ cười tít cả mắt kéo cô ấy vào nhà.
Tả Phi Phi vừa mới đi sắp xếp ca trực cho đội súng kíp, chỉ vừa mới quay lại. Khi nhìn thấy Khánh Mộ Lam, cô ấy cũng phải sững lại một chút: “Mộ Lam cô nương, cô... cô..."
"Muốn hỏi sao da tôi đen thế chứ gì?"
Khánh Mộ Lam trả lời vẻ không mấy để tâm: "Ở biển nhiều gió và nắng nên tôi hơi rám nắng!"
“Vất vả rồi!" Kim Phi ra hiệu cho Khánh Mộ Lam ngồi xuống, tự mình rót cho cô một cốc nước.
Kể từ khi thành lập xưởng đóng tàu số 3, xưởng luôn không ngừng sản xuất tàu đánh cá. Sau khi đưa những chiếc tàu đánh cá này ra biển sẽ trực tiếp giao cho đội đánh bắt của Đông Hải.
Quy mô của đội đánh bắt ngày càng mở rộng và ngày càng bắt được nhiều cá.
Nhưng dù đội đánh bắt có mang về bao nhiêu cá thì xưởng cá muối cũng có thể biến tất cả chúng thành cá khô và gửi về Xuyên Thục mà không làm lỡ việc dù
chỉ một lần.
Khánh Mộ Lam nói rằng việc đó rất dễ dàng, nhưng Kim Phi biết rằng công việc của cô ấy chắc chắn không hề dễ dàng trong vài tháng qua.
"Ngài biết ta vất vả là được rồi!"
Khánh Mộ Lam vỗ vai Kim Phi, kiêu ngạo nói: “Công nhân của ta sẽ sớm được. đào tạo xong xuôi. Để lại quân Nương Tử số ba cho ta đi, nếu ngài giao cho người khác, ta sẽ đến làng Tây Hà để tính sổ với ngài!"
"Nghĩ kỹ chưa?" Kim Phi ngồi đối diện Khánh Mộ Lam.
"Ta đương nhiên đã nghĩ kỹ, nếu không ta ở chỗ này làm trâu làm ngựa cho ngài làm cái gì?"
Khánh Mộ Lam trợn mắt.
Trên thực tế, Kim Phi vẫn luôn chú ý đến xưởng cá muối và biết rằng Khánh
Mộ Lam đã rất nỗ lực huấn luyện công nhân, nghe nói kết quả huấn luyện không tệ.
Trước khi tới, Kim Phi đã đặc biệt thảo luận về quân Nương Tử số ba với Cửu Công chúa. Cửu công chúa đã yêu cầu Kim Phi tiến hành kiểm tra hiện trường trước khi tiếp tục bàn bạc.
Vì vậy, Kim Phi cũng không trực tiếp đồng ý với Khánh Mộ Lam: “Ngày mai ta tới xưởng cá muối xem trước đã!”
“Xưởng cá muối hoan nghênh tiên sinh tới hiện trường chỉ đạo!” Khánh Mộ Lam đứng dậy, nghiêm túc hành lễ với Kim Phi.
Cô ấy hiểu rất rõ Kim Phi, việc Kim Phi không trực tiếp từ chối có nghĩa là cô ấy vẫn có khả năng giành được quân Nương Tử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...