"Đa tạ bệ hạ, đa tạ tiên sinh!"
Công chúa Lộ Khiết cúi người lần nữa bày tỏ sự cảm tạ.
Kim Phi xua tay, sau đó nói: "Lộ Khiết, không phải nàng nói phải phái Sương Nhi dẫn người trở về sao, đi sắp xếp đi, tới khi đội thuyền đưa vật liệu về, cô ấy đừng tới trễ!"
"Vâng!" Công chúa Lộ Khiết nhìn Kim Phi, cúi người lui ra khỏi Ngự Thư Phòng.
"Phu quân có chuyện muốn nói sao?" Cửu công chúa hỏi.
Kim Phi cố ý bảo công chúa Lộ Khiết đi, rõ ràng là có lời muốn nói riêng với bản thân.
"Không có gì, chỉ là cảm thấy tiến triển với Lộ Khiết hơi nhanh, làm rối loạn kế hoạch lúc trước của ta, khiến tim ta đập hơi nhanh."
Kim Phi tìm một cái ghế ngồi xuống. 'Từ nhỏ y đã biết mình không phải là một người nhạy bén, khi cãi nhau với người khác cơ bản đều cãi không lại, sau đó đến khi chuyện đã qua, sẽ không
ngừng xem xét lại, cảm thấy lúc ấy lẽ ra nên nói thế nào sẽ tốt hơn.
Đời trước có thể học tới tiến sĩ, cũng không phải nhờ vào sự thông minh và thiên phú, mà nhờ vào sự vất vả và cố gắng.
'Thế nên đời trước Kim Phi không thích nói chuyện phiếm mặt đối mặt với người khác lắm, mà thích dùng mạng xã hội để nhắn tin trực tuyến.
Bởi vì khi trò chuyện mặt đối mặt, khi đối phương nói một câu hay hỏi một vấn đề, nếu cả nửa ngày chưa đáp lại thì sẽ có vẻ rất vô lễ.
Trò chuyện trực tuyến thì có thể từ từ suy nghĩ, tránh mấy chuyện này.
Nếu đối phương hỏi tới, y chỉ cần nói vừa rồi bận quá không thấy tin nhắn là được, tránh được sự ngượng ngùng cho cả hai bên.
Sau khi tới thế giới này, Kim Phi quật khởi rất nhanh, phần lớn người sẽ nói theo lời của y, nhưng chuyện xảy ra trong hai ngày nay đã vượt ngoài tầm kiểm
soát của Kim Phi, khiến y cảm nhận thấy cái cảm giác bị đồn ép đó.
Đời trước nói chuyện phiếm trong giao tiếp với người khác, cho dù phạm sai lầm, phạm vi ảnh hưởng cũng không lớn như vậy.
Nhưng bây giờ thân phận y đã khác, vừa rồi nhìn danh sách Cửu công chúa đưa cho mình, Kim Phi đột nhiên có chút lo lắng mình sẽ quyết định sai lầm.
Thế nên lúc nãy mới quyết định bảo công chúa Lộ Khiết ra ngoài, để bản thân thoát ra và bình tĩnh lại.
"Phu quân, cho dù chàng quyết định thế nào, ta đều ủng hộ chàng!”
Cửu công chúa nhận thấy Kim Phi hơi mệt mỏi, đi tới sau lưng Kim Phi, giúp y xoa huyệt Thái Dương.
Kim Phi vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Cửu công chúa, nhắm mắt lại hỏi: "Đúng rồi, tình hình cày bừa vụ thu thế nào rồi?"
"Ta đang định nói một chút về chuyện này với phu quân đấy."
Cửu công chúa vừa tiếp tục giúp Kim Phi xoa huyệt Thái Dương, vừa nói: "Từ tin tức mà người đưa thư thu thập được có thể thấy, cày bừa vụ thu của một ít quận huyện khu đất Xuyên Nam gần như đã kết thúc, phu quân định thông báo chính sách khích lệ khai hoang với những quận huyện này trước, hay là chờ toàn bộ cày bừa vụ thu của tất cả khu đất hoàn toàn kết thúc rồi mới thông báo một lượt?"
Từ sau khi Kim Phi nói ra ý tưởng khích lệ khai hoang, Cửu công chúa vẫn luôn cho người chú ý tình hình các khu đất canh tác ở Xuyên Thục.
Nhiệt độ ở khu đất Nam Bộ cao hơn Bắc Bộ một chút, thời gian thu hoạch và trồng trọt cũng sẽ sớm hơn khu đất phía Bắc từ mấy ngày tới mười mấy ngày, bây giờ việc canh tác ở một ít khu đất ở Xuyên Nam đã lần lượt kết thúc.
Cửu công chúa vốn định tìm cơ hội hỏi thử Kim Phi, lúc nào ra thông báo khích lệ khai hoang.
Nhưng cô ấy suy nghĩ thấy Kim Phi hai ngày nay mới vừa ở cùng phòng với công chúa Lộ Khiết xong, hẳn là đang trong thời điểm khắn khít, Cửu công chúa định đợi qua mấy ngày rồi hỏi lại.
Kết quả là Kim Phi chủ động hỏi thăm, nên Cửu công chúa cũng tiện thể nói luôn.
"Nếu cày bừa vụ thu ở khu đất Xuyên Nam đã kết thúc, vậy trước tiên bắt đầu từ phía Nam đi."
Kim Phi trả lời: "Như vậy áp lực công việc của tiền trang sẽ giảm được một chút, nếu bắt đầu một lượt, ta sợ bọn họ không đủ nhân lực!"
"Điều này cũng đúng, " Cửu công chúa gật đầu, sau đó lấy một phần văn kiện ra từ chồng văn kiện, xem sơ qua rồi đưa cho Kim Phi: "Đây là các quận huyện đã hoàn thành cày bừa vụ thu, tiên sinh xem thử, nếu không có vấn đề gì, ta sẽ sắp. xếp người đưa cho Trần Văn Viễn, để anh ta sắp xếp việc in ấn rồi phân phát!"
Kim Phi nhận lấy văn kiện rồi xem sơ qua, sau đó lại đi tới bên tường, so sánh vị trí của những quận huyện này với vị trí trên bản đồ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...