Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

“Ta có một ý tưởng!”

Cửu công chúa nói: “Không thì xây công xưởng ở phía Bắc thành Du Quan được không?”

“Nói kỹ hơn đi!” Kim Phi trở nên hứng thú.

Cửu công chúa bảo Châu Nhi lấy cho mình bản đồ phòng thủ thành Du Quan, sau đó nói: “Chúng ta có thể xây thêm một tường thành nữa ở phía Bắc thành Du Quan, mở thêm xưởng dệt ở giữa thành Du Quan và tường thành, như vậy vừa có thể đảm bảo an toàn cho xưởng dệt, vừa có thể đảm bảo gián điệp sẽ không vào được thành Du Quan!”

Cửu công chúa vừa nói vừa cầm bút vẽ mấy đường trên bản đồ để tượng trưng cho tường thành.

Kim Phi nhìn bản đồ một lúc rồi hỏi: “Nàng định xây thêm thành mới cạnh thành Du Quan sao?”

Cô ấy định xây thêm một tòa thành mới dọc theo tường thành phía Bắc thành Du Quan, sau đó đặt xưởng dệt ở trong thành mới.

“Đúng vậy.” Cửu công chúa gật đầu: “Trước kia phu quân nói hòa hợp dân tộc, ta định để người Đông Man định cư trong thành mới, chờ đến khi người Đông Man và người Đại Khang dần dần quen thuộc, có thể chấp nhận nhau, rồi mới hòa nhập. từng bước!”


Kim Phi vẫn luôn kiên trì giành lại Thảo Nguyên và Cao Nguyên, hơn nữa thông qua các thủ đoạn bất bạo động như mua bán và giáo dục để có thể hòa hợp dân tộc, Cửu công chúa cũng đồng ý với quan điểm này.

Bây giờ cho phép người Đông Man định cư bên ngoài thành Du Quan, cũng được xem là thử nghiệm mới.

Mặc dù hòa hợp dân tộc không thể có kết quả ngay lập tức, nhưng theo thời gian, hai bên trao đổi ngày càng nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ đạt được điều đó.

Chẳng qua là cần phải có chính sách dẫn dắt và thời gian.

Kim Phi suy nghĩ trong chốc lát, rồi gật đầu nói: “Biện pháp này không tệ, nhưng thời tiết sắp chuyển lạnh, vậy thì có phải sẽ không kịp nữa không?”

“Thế thì phải xem xem Lộ Khiết có thể chiêu mộ đủ nhân công hay không!”

Cửu công chúa nói: “Lúc trước ta đã cho tàu chở hàng đưa rất nhiều than đá đến thành Du Quan, xưởng xi măng đang gấp rút làm việc, có thể dùng để làm gạch, nếu Lộ Khiết có thể huy động đủ người dân, dù không thể xây xong xưởng dệt trước mùa đông, nhưng xây dựng một nơi trí đông thì không phải vấn đề gì lớn.”


Kể từ khi đội đánh bắt Đông Hải được thành lập, đủ loại thuyền hơi nước lớn nhỏ hoạt động hết công suất, không ngừng vận chuyển cá muối từ Đông Hải đến Xuyên Thục rồi đến Giang Nam.

Lúc mới bắt đầu, rất nhiều thuyền lầu đi từ Xuyên Thục đến Đông Hải đều để không, sau này Cửu công chúa cảm thấy như vậy thì rất lãng phí vận chuyển lực lượng, nên đã yêu cầu thuyền lầu khi quay về sẽ chở một ít vật liệu xây dựng cơ bản.

“Nàng chuẩn than đá đến thành Du Quan sao?” Kim Phi kinh ngạc hỏi: “Bắt đầu từ khi nào? Sao không nói cho ta biết?”

“Hơn một tháng trước, ta thấy đội vận chuyển dâng tấu, mỗi lần trở về Đông Hải tàu đều để trống như vậy quá lãng phí, để cho bọn họ mang theo một ít vật liệu mang về Đông Hải đồng thời cũng mang ít than đá và vật liệu khác đến thành Du Quan.”

Cửu công chúa trả lời: “Đây không phải chuyện lớn, bận bịu một hồi, ta quên nói cho chàng biết.”

“Đưa đến bao nhiêu?” Kim Phi hỏi.

“Cái này thì ta phải phái người đến viện Khu Mật tìm tài liệu của đội vận chuyển thì mới biết được.”

Cửu công chúa nói xong, để Châu Nhi gọi cấm quân đến.

Ngự thư phòng và viện Khu Mật ở chung một viện, không lâu sau cấm quân đã lấy được tài liệu của đội vận chuyển đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui