Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Nhìn các quan viên mặc trường bào xuống ruộng, Kim Phi không khỏi lắc đầu cười khổ.

Nhưng y cũng không ngăn cản.

Bất kể Cửu công chúa đưa ra quyết định này chỉ là nhất thời, hay chỉ muốn làm dáng ra vẻ, thì để cho các quan viên tiếp xúc với hơi đất cũng tốt.

Thật ra Kim Phi biết, làm như vậy chưa chắc sẽ có tác dụng, đại bộ phận quan viên sau khi quay về sẽ quên mất chuyện này, thậm chí còn âm thầm cảm thấy Kim Phi và Cửu công chúa theo hình thức chủ nghĩa.

Trong lịch sử hình thức chủ nghĩa như vậy cũng không ít, rất nhiều Hoàng đế khai quốc đã ăn khổ, biết người dân khó khăn, sau khi xây dựng vương triều, dẫn bá quan văn võ xuống ruộng làm lụng, nhớ đắng nhớ ngọt.

Nhưng vương triều nên diệt vong vẫn sẽ diệt vong.

Tuy nhiên cái này cũng không có nghĩa là không có chút tác dụng nào cả, ít nhất khi lao động, Hoàng đế và nhân dân ít nhiều sẽ nghĩ đến người dân.

Đời trước mỗi khi thấy quan viên tham những, Kim Phi đã nghĩ, những người này, những người này nhất định phải làm, phải để cho bọn họ xuống ruộng làm việc, để bọn họ biết khó khăn của người dân.


Đáng tiếc đời trước y chỉ là chàng trai thích ở nhà, chỉ có thể suy nghĩ, bây giờ cũng coi như Cửu công chúa trong lúc vô tình đã hoàn thành trò đùa nho nhỏ của y.

Mặc dù phần lớn các quan viên đều là người cao tuổi, nhưng suy cho cùng Cửu công chúa và Kim Phi đều đang ở đây, nên không ai dám giở trò gian lận, ai ai cũng ra sức thu hoạch.

Người đông sức mạnh, tổng cộng chỉ còn lại mấy mẫu đất, đột nhiên thêm mấy chục người, chưa đầy một giờ, toàn bộ lúa đã được đưa đến sân đập lúa gần đó.

Thiết Chùy dẫn các cận vệ đeo trục lăn cho trâu, rồi bắt đầu xay thóc.

Cuối cùng các đại thần cũng hoàn thành nhiệm vụ, quan võ còn tốt, phần lớn là xuất thân từ nông thôn, làm việc như vậy cũng là bình thường, thậm chí một ít quan võ còn cảm thấy chưa thỏa mãn.

Nhưng quan văn thì không ổn, học giả thời này, đều là gia đình có điều kiện, từ nhỏ đã phải làm việc, cộng thêm lớn tuổi, lúc này, người thì xoa eo, người thì xoa chân.

Kim Phi nhận lấy lưỡi liềm trong tay Cửu công chúa, rồi đưa túi nước của y đến.

Y còn tưởng Cửu công chúa chẳng qua chỉ đang làm dáng, nhưng sau khi xuống ruộng, Kim Phi mới phát hiện, Cửu công chúa không nói đùa, không hề lười biếng, quần áo cũng ướt đẫm mồ hôi.


Cửu công chúa nhận lấy túi nước sau đó uống vài hớp, rồi mới để cho Châu Nhi lau mồ hôi cho cô ấy, rồi sửa sang lại quần áo, sau đó đứng lên trên sườn ruộng.

Các quan viên văn võ thấy vậy, lập tức tập trung ở dưới đồng ruộng.

“Trâm biết, chắc chắn trong lòng các ngươi cảm thấy trẫm vô cớ gây sự, cố ý dẫn các ngươi ra ruộng để làm dáng!”

Cửu công chúa cao giọng nói: “Nhưng trước kia phu quân từng nói, một miếng khi đói bằng một gói khi no, hãy nghĩ khó khăn thế nào mới có được, nửa sợi nửa sợi, phải luôn nghĩ đến sự khó khăn của vật chất.

Ngày tốt quá nhiều, nhiêu người đã quên cuộc sống khó khăn trước kia.

Trẫm không quan tâm các ngươi nghĩ gì, nhưng trẫm nói cho các ngươi biết, sau này cho dù chỉ là làm dáng, hàng năm đến mùa thu hoạch, các ngươi đều

phải xuống ruộng để thể hiện!”

Các quan viên nghe thấy Cửu công chúa nói vậy, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc.

Kim Phi cũng hơi bất ngờ nhìn Cửu công chúa.

Dựa theo cách nói của Cửu công chúa, từ nay về sau mỗi vụ thu hoạch tất cả các quan viên đều phải xuống ruộng một lần.

Song đây cũng không phải chuyện xấu, nên Kim Phi không nói gì, mà chỉ mừng cho Ngụy Vô Nhai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui