Khoảng thời gian gần đây Kim Phi cũng không nhàn rỗi, trừ đi đến xưởng thép vài lần, thời gian còn lại đều ngâm mình trong ruộng thí nghiệm với Ngụy Vô Nhai.
Thời tiết càng ngày mát mẻ, vụ mùa thu hoạch đang ngày càng đến gần, những bông lúa trên ruộng thí nghiệm ngày càng thấp đi.
Ruộng thí nghiệm cũng không phải hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn trồng trọt †ốt nhất, mà kết hợp rất nhiều loại phương pháp.
Có người cày đất để xới tơi xốp rồi mới gieo hạt, cũng có người chỉ dùng que chọc lỗ trên đất rồi vùi hạt xuống mà không cần xới.
Đây là lần đầu tiên Kim Phi thấy phương pháp này, nhưng trước đây ở Đại Khang, phương thức cày cấy này vô cùng phổ biến.
Bởi vì 99% người dân không có trâu cày, thậm chí còn không có cái cày, dù có cái cày cũng là cày gỗ, hiệu suất cày đất cực kỳ thấp.
Đến khi trồng trọt, nhiều người chỉ dùng que chọc lỗ trên đất, ném hạt vào rồi mặc kệ.
Mặc dù sau khi Cửu công chúa lên ngôi, Kim Phi đã tích cực phổ biến dụng cụ nông nghiệp, nhưng nhiều người dân vẫn chưa đủ tiền mua nông cụ, bây giờ vẫn áp dụng phương pháp cày cấy lạc hậu này.
Để kiểm tra sản lượng lúa nước L theo mô hình cày cấy kiểu mẫu này, Ngụy Vô Nhai đã dùng hai miếng đất để kiểm tra.
Ngoài ra, các ruộng thí nghiệm khác được quản lý bằng cách xới đất và bón phân, cũng có ruộng chỉ xới đất rồi giao thẳng xuống, cũng có ruộng chỉ xới đất rồi gieo hạt chứ không bón phân.
Tóm lại hàng chục thửa ruộng, sẽ có hơn mười mấy loại phương pháp gieo trồng khác nhau.
Để thu thập dữ liệu thực nghiệm, gần đây mỗi ngày Ngụy Vô Nhai đều ngâm mình trong đồng ruộng, ghi chép số liệu của từng thửa ruộng.
Thậm chí phải mất mấy ngày mới đếm được số cây lúa trên mỗi thửa ruộng.
Từ khi bắt đầu trông nom ruộng thí nghiệm cho đến nay, Ngụy Vô Nhai đen đi không ít, nhưng chừng mười ngày qua, ông ấy càng đen hơn, da dẻ cũng thô ráp hơn nhiều lão nông khác, nếu không quen ông ấy, thì sẽ không bao giờ nghĩ đến đây đã từng là vị thầy thuốc nổi tiếng khắp Quảng Nguyên.
Kim Phi biết lúa nước L có thể sẽ cho ra sản lượng cao hơn lúa của Đại Khang lúc trước, những điều này đều là kiến thức lịch sử của đời trước.
Trong sách sử, chỉ có vài câu đã có thể khái quát được hết vài thập kỷ.
Khi lúa nước L mới được du nhập vào trong nước, có lẽ cũng cho ra năng suất không cao, nhưng trải qua nhiều thế hệ tìm tòi nghiên cứu và phát triển, mới tạo ra năng xuất cao.
Kim Phi ủng hộ Ngụy Vô Nhai và Lão Đàm đến trồng trọt trên ruộng thí nghiệm, chính là để rút ngắn thời gian nghiên cứu, sớm tìm ra môi trường và phương pháp thích hợp để trồng lúa nước L, sau đó có thể phổ biến rộng rãi.
Cho nên thời gian gần đây, Kim Phi cũng giống như Ngụy Vô Nhai và Lão Đàm, đều dành thời gian ở ruộng thí nghiệm, trừ tối phải về ngủ, thì ban ngày đều ăn ngủ ở ruộng thí nghiệm.
Ngụy Vô Nhai từ ruộng đi lên, xoa đất dưới chân, nói: "Kim tiên sinh, lá và thân của hai ruộng lúa này đều đã vàng, sắp gặt được rồi chứ?”
“Sắp rồi.” Kim Phi gật đầu nói: “Sau khi gặt xong hai ruộng lúa này, thì ruộng ba và ruộng bảy cũng gặt được, ngày mai để bọn Thiết Chùy mang lưỡi liềm đến, chúng ta thu hoạch hai ruộng kia trước!”
“Không được, sao có thể để cho tiên sinh xuống bùn chứ?”
Ngụy Vô Nhai khoát tay: “Hôm qua ta đã phái người về nhà truyền tin, để con trai đến giúp đỡ, sáng mai bọn họ sẽ đến!”
“Nguy tiên sinh, ruộng thí nghiệm là việc công, ông còn có thể gọi con trai đến giúp đỡ, sao ta không thể xuống chứ?”
Kim Phi xắn tay áo lên nói: “Đừng quên, ta cũng đã từng làm ruộng!” Dù ở đời trước hay đời này, Kim Phi không còn xa lạ gì với chuyện đồng áng.
Dù đời trước lương tháng của y lên đến sáu số, mua bảy cái ô tô và mua bảy căn nhà, nhưng vẫn phải mở cốp xe để chở ngô cho cha mẹ.
Có lần trời mưa, xe y bị dính bùn, cha y còn mắng nó không bằng cái máy cày.
Với địa vị bây giờ của Kim Phi, có thể tùy ý gọi một nhóm người đến thu hoạch, nhưng mấy ngày gần đây, trong làng bắt đầu đến vụ thu, một ít ruộng trồng trước đó, đã bắt đầu được gặt.
Người trong làng không chỉ phải đi, mà còn phải làm việc trên thửa ruộng của mình, tất cả mọi người đều bận rộn, Kim Phi quyết định dẫn đội hộ vệ đến ruộng thí nghiệm để thu hoạch.
Nếu thật sự không giúp được, thì đến lúc đó gọi người cũng không muộn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...