Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Sau khi rời khỏi sân của công chúa Lộ Khiết, Kim Phi dẫn cận vệ đi thẳng đến xưởng thép mới.

Kim Phi có thể thăng tiến nhanh chóng phần lớn là dựa vào thép.

Vũ khí làm bằng thép mới sắc bén và cứng cáp hơn, còn áo giáp làm bằng thép mới cứng hơn và nhẹ hơn, để cho các nhân viên hộ tống có thể xông pha ngang dọc trên chiến trường, lấy ít địch nhiều!

Nông cụ làm bằng thép mới bần hơn, rẻ hơn, được người dân rất ưa chuộng, các hợp tác xã mua bán luôn ở trong tình trạng cung không đủ cầu.

Có thể nói là, thép là nền tảng để Kim Phi đứng vững ở thế giới này, Kim Phi và Cửu công chúa đều rất coi trọng nó.

Vì để ngăn chặn phương pháp luyện thép bị tiết lộ, mọi thứ từ luyện quặng đến sản xuất các thành phần khác nhau đều được thực hiện trong xưởng thép mới, cho nên diện tích xưởng thép mới rất lớn.

Hơn nữa, xưởng luyện kim cần sử dụng than để luyện quặng sắt, ảnh hưởng trong thời gian ngắn không quá lớn, nhưng thời gian dài nhất định sẽ gây thiệt hại lớn cho môi trường xung quanh, cho nên xưởng thép mới cách làng Tây Hà khoảng cách rất xa.

Khi Kim Phi đi đến xưởng thép đã là nửa đêm, đến được phòng làm việc của Mãn Thương, thấy trong phòng làm việc chỉ có có một mình trợ lý của Mãn Thương đang dọn đẹp vệ sinh.


Thấy Kim Phi đi vào, trợ lý nhanh chóng chạy tới đón tiếp. "Mãn Thương đâu?" Kim Phi tùy ý tìm một chỗ ngồi ngồi xuống.

"Thưa tiên sinh, tối hôm qua đường ống của xưởng số hai xảy ra sự cố, xưởng trưởng bận rộn làm việc ở xưởng số hai đến tận lúc trời sáng, anh ấy vừa mới ăn sáng xong về nghỉ ngơi rồi."

Trợ lý giải thích nói, sau đó bước sang bên cạnh rửa tay rồi rót cho Kim Phi một ly trà: "Tiên sinh ngài uống trà chờ một lát, ta sẽ đi gọi xưởng trưởng!”

Mãn Thương bận rộn cả đêm vừa mới về nhà nghỉ ngơi, nếu như là bình thường, Kim Phi sẽ không để trợ lý đi gọi anh ta, nhưng chuyện ngày hôm nay chỉ có thể giao cho Mãn Thương làm, vì vậy Kim Phi lắc đầu nói: "Bỏ đi, ta sẽ đến nhà anh ta....đúng lúc lâu rồi ta không gặp đại nương rồi!"

Xưởng thép mới cách làng Tây Hà khá xa, Mãn Thương không muốn chạy qua lại nên đã để lại một cái sân trong nhà ở tập thể công nhân của xưởng thép, đưa tất cả mẹ già muội muội và vợ đến đây ở.

Vợ của Trương Lâm Vân Phương cũng chuyển đến nhà ở tập thể của nhân viên hộ tống, ngôi nhà của của nhà họ Trương giờ đã trống rỗng.

Trương Lương và Mãn Thương là cánh tay phải của Kim Phi, họ trung thành cẩn cẩn với Kim Phi, biết mẹ đối phương ở đây, Kim Phi đến đây thì cũng nên đến thăm hỏi chút.


"Vậy ta dẫn đường cho tiên sinh!"

Trợ lý nhanh chóng đặt tách trà lên bàn rồi dẫn đường đi trước.

Nơi ở của Mãn Thương cách phòng làm việc không xa lắm, đi bộ tới đó không đến hai mươi phút.

Vừa bước vào sân đã nhìn thấy vợ và lão nương đang quay sợi ở dưới bóng mái hiên mát mẻ.

Nhìn thấy Kim Phi tới, ba người vội vàng đứng dậy.

"Ôi trời, Phi Ca, cuối cùng cũng chịu tới nhà rồi!"

Mẹ Mãn Thương kích động vòng qua guồng quay, bước nhanh đến trước mặt Kim Phi: "Mấy ngày trước nghe nói có kẻ ác muốn hại ngài, ta muốn đi thăm, Mãn Thương nói ngài bận, sống chết cũng không cho ta đi, ngài không sao chứ?”

"Không sao, nương nương bà xem không phải là ta vẫn còn rất tốt sao?"

Kim Phi nhảy dựng lên, cười nói: 'Nương nương, đã lâu rồi ta chưa gặp bà, sức khoẻ của bà vẫn khoẻ chứ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui