Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Không nói đến việc ủng hộ cô ấy lên ngôi nữ đế, Kim Phi còn là người đầu tiên trong lịch sử đề xuất phổ cập giáo dục và thật sự đã thực hiện được điều ấy.

Sau hơn nửa năm phát triển, hiện tại tất cả các huyện phủ và trấn lớn ở Quảng Nguyên đều đã có trường công lập, trẻ em trong độ tuổi đi học có thể học tập miễn phí nếu muốn.

“Những đạo lý mà tiên sinh nói ta đều có thể hiểu, nhưng quốc khố sắp hết tiền rồi!"

Thiết Thế Hâm vỗ tay nói: “Khoản tiền còn lại trong quốc khố có đủ để tiên sinh xây hồ chứa nước hay không còn khó nói chứ đừng nói đến cắt giảm thuế và

cho người dân vay?

Đương nhiên ta biết lợi ích của việc giảm thuế và cho vay, nhưng mà tiền đâu?”

“Cái này...” Kim Phi có chút xấu hổ gãi đầu.


Bởi vì công cuộc ra công cứu giúp liên tục mà tiền ra như nước, gần như đã tiêu hết những của cải dành dụm trước đây rồi.

Lấy tiền ở đâu ra chính là một vấn đề vô cùng lớn.

“Thiết đại nhân, ta cho người dân vay không phải là trực tiếp đưa tiền cho họ mà là cung cấp nông cụ cho họ!” Kim Phi giải thích.

“Cung cấp nông cụ?”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
2. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
3. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
4. Thiếu Gia Giả Thích Giấu Nghề
=====================================

“Đúng vậy.” Kim Phi nói: “Lần này về thăm quê ta thấy rất nhiều nhà dân thiếu nông cụ trầm trọng, một nhà có thể chỉ có một cái cuốc và vài cái liềm chứ không có gì khác!

Người phụ nữ khéo léo không có gạo thì cũng không thể nấu cơm, nông dân không có nông cụ cũng giống như quân lính không có vũ khí, như thế thì sao có thể trồng trọt được?

Cho nên ta muốn để xưởng gang thép nhanh chóng tăng ca chế tạo một lô nông cụ để cung cấp cho những người nông dân có nhu cầu vay thông qua hợp †ác xã mua bán và tiền trang, sau đó trả lại tiền mua nông cụ cho tiền trang sau khi thu hoạch xong mùa màng!”

“Những đạo lý mà tiên sinh nói ta đều hiểu, ta cũng hết sức ủng hộ, nhưng vẫn là vấn đề đó, xưởng gang thép gia công nông cụ cũng cần phải có tiền mà, tiền ở đâu ra?” Thiết Thế Hâm vẫn bám víu vào vấn đề này.


Mặc dù sau khi Cửu công chúa lên ngôi, khoáng sản đều thuộc sở hữu của triều đình, xưởng gang thép không cần phải mua khoáng thạch nữa nhưng cũng phải trả lương cho công nhân khai thác mỏ và công nhân ở xưởng gang thép.

Việc vận chuyển khoáng thạch về xưởng xưởng gang thép, chế tạo thành nông cụ rồi vận chuyển đến các hợp tác xã mua bán của Xuyên Thục cũng đòi hỏi phải có chỉ phí vận chuyển.

Đó đều là tiền! “Cái này...” Kim Phi bị hỏi thì cũng đơ luôn.

Đúng vậy, người phụ nữ khéo léo không có gạo thì cũng không thể nấu cơm, không có tiền thì mọi lời vừa nói đều vô ích.

Thiết Thế Hâm thấy Kim Phi im lặng thì nói tiếp: “Ngoài việc này ra, còn có thuế má, thật ra lão thần đã sớm muốn nói từ lâu, nếu hôm nay đã nói đến đây thì lão thần xin phép được báo cáo với tiên sinh và bệ hạ một chút!”

Kim Phi gật đầu ra hiệu cho Thiết Thế Hâm tiếp tục.

“Lão thần biết tiên sinh là người nhân từ, không muốn để người dân chịu khổ nên đánh thuế vô cùng thấp, nhưng tiên sinh, ngài đã bao giờ nghĩ đến việc xây cầu, xây đường, bổng lộc của văn võ bá quan, quân lương, lương bổng của binh lính và lương hưu, có cái nào không cần đến tiền?”

Dường như Thiết Thế Hâm đã tìm được lối thoát cho những oán giận đã kìm nén bấy lâu nay: “Đúng là việc đánh cường hào phân chia lại ruộng đất đã thu về rất nhiều tiền và lương thực nhưng đây chỉ là cuộc giao dịch một lần, đánh đổ hết cường hào thì chẳng còn gì nữa!


Tiên sinh, hôm nay ngài sửa mấy con kênh, ngày mai ngài sửa mấy con đường chính, tiêu tiền nhanh hơn nước chảy, giờ đây quốc khố cũng chẳng còn tiền nữa mà ngài vẫn còn muốn giảm thuế, phát nhiều tiền cho người dân!

Lão thần xin được nói một câu không nên nói, nếu cứ tiếp tục như vậy thì quân lương của nhân viên hộ tống cũng không trả được nữa, đến lúc đó mọi người nổi dậy gây rối thì phải làm sao?”

Một hơi nói nhiều như vậy, Thiết Thế Hâm mệt đến mức thở hồng hộc.

Kim Phi nghe vậy cũng cau mày.

Đúng vậy, khi lãnh thổ ngày càng lớn hơn thì người đi theo y kiếm ăn cũng càng ngày càng nhiều.

Bất luận tương lai ra sao thì thu chỉ cân bằng thực sự là một vấn đề lớn cần phải giải quyết ngay lập tức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui