Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Cửu công chúa cũng vì suy nghĩ kỳ lạ này nên mới nói đầu hắn bị cửa kẹp. Kim Phi cũng có chút dở khóc dở cười.
Đừng nói y, ngay cả nguyên chủ cũng không có chút ấn tượng nào đối với hắn.
Kim Phi không hề biết hắn đã đến làng Tây Hà làm việc, cũng sẽ không chèn ép một tú tài không quan trọng.
Thật ra, lúc đầu Trần tú tài cũng không tự mình đa tình như vậy, tất cả đều bắt nguồn từ một người bán hàng rong.
Năm ngoái hắn về thăm người thân, gặp một người bán hàng rong buôn bán bánh táo tàu, hai người gặp nhau ở trong làng, người bán hàng rong thấy Trần tú tài ăn nói không giống người dân bình thường, đã nói chuyện với Trần tú tài thêm mấy câu.
Sau này mới biết Trần tú tài là tú tài, còn làm quan văn ở tiêu cục Trấn Viễn nên rất bội phục hắn, nói phải cảm ơn tiêu cục Trấn Viễn đã tiêu diệt thổ phỉ, người bán hàng rong mới dám ra ngoài buôn bán.
Cuối cùng còn kéo Trần tú tài lên trấn ăn cơm. Trần tú tài không từ chối được nên đã đi cùng người bán hàng rong. Trong bữa cơm, người bán hàng rong luôn tâng bốc nịnh hót Trần tú tài.
Trần tú tài được tâng bốc đến mức không nhịn được đã kể chuyện bản thân làm việc ở xưởng thuốc nổ.
Lúc đó người bán hàng rong không hỏi gì nhiều, mà nói gần đây muốn bán bánh táo tàu gần làng Trần Gia, muốn ở nhờ ở nhà Trần tú tài mấy ngày.
Phần tử tri thức da mặt mỏng, Trần tú tài lại vừa ăn cơm của người ta, hơn nữa đối phương luôn sùng bái ngưỡng mộ hắn nên Trần tú tài đã không từ chối đối phương, để đối phương sống ở phòng phụ nhà mình.
Mấy ngày sau đó, cứ giữa trưa người bán hàng rong sẽ quay về, trò chuyện với Trần tú tài.
Dần dần, lại nói đến chuyện làm việc ở xưởng thuốc nổ.
Thế là người bán hàng rong nói vì Trần tú tài thi đậu tú tài, Kim Phi không thi đậu tú tài, nên đã ghen ghét Trần tú tài, cố ý điều hắn xuống xưởng thuốc nổ, không để hắn chuyển đến nơi khác.
Khi đó tiêu cục Trấn Viễn đang trong thời gian mở rộng, rất nhiều nhân viên hộ tống kì cựu cùng Trần tú tài tham gia vào quân đội, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã được thăng chức lên làm đội trưởng, trung đội trưởng, thậm chí có một số người đã lên làm đại đội trưởng.
Mà Trần tú tài đến làm việc ở xưởng thuốc nổ, vẫn chưa được thăng chức lần nào.
Sau khi nghe người bán hàng rong 'phân tích”, Trần tú tài đã quên đi việc đến làm việc ở xưởng thuốc nổ là lựa chọn của bản thân hắn, dần đồng ý với quan điểm của người bán hàng rong, nghĩ rằng Kim Phi đố ky hắn.
Vào đêm trước khi chuyến thăm người thân kết thúc, không biết người bán hàng rong lấy đâu ra một vò rượu trái cây, chuốc say Trần tú tài.
Dưới sự dẫn dắt của người bán hàng rong, Trần tú tài đã uống nhiều sau đó nói rất nhiều bí mật liên quan đến xưởng thuốc nổ.
Sáng ngày hôm sau, cuối cùng người bán hàng rong cũng lộ răng nanh, uy hiếp Trần tú tài bằng những bí mật đó.
Sau khi kiểm soát Trần tú tài, người bán hàng rong lại hứa hẹn sự giàu sang với hắn, bảo Trần tú tài lén trộm một ít lựu đạn và kíp nổ.
Lúc đó Trần tú tài cảm thấy bản thân đang đứng ở ngã ba của cuộc đời nếu người bán hàng rong nói chuyện hẳn tiết lộ bí mật của xưởng thuốc nổ thì hắn cũng coi như xong đời.
Cùng với những cám dỗ lợi ích, cuối cùng Trần tú tài đã lựa chọn chịu khuất phục.
Mỗi tháng xưởng thuốc nổ đều xử lý một lô hàng bị lỗi, có thể làm lại thì làm lại nếu không thì sẽ cho nổ.
Không gian của xưởng hạn chế, đương nhiên sẽ không thể cho nổ trong xưởng, thường sẽ chọn một khe núi cách xưởng mười mấy km để nổ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...