Kim Phi vẫn luôn tin rằng cầu người không bằng cầu mình, khi đó sau khi công chúa Lộ Khiết từ chối cuộc đàm phán của y, Kim Phi đã thương lượng với Cửu công chúa chuẩn bị một số căn cứ chăn nuôi ở mười sáu châu Yến Vân.
Sau khi Đông Man và Đảng Hạng chia cắt mười sáu châu Yến Vân, gần như đã diệt sạch người Hán, đất đai gần như bị bỏ hoang toàn bộ, trở thành một vùng
đồng cỏ rộng lớn, đây chính là khu trang trại tự nhiên.
Sau khi Đông Man và Đảng Hạng thua trận, hai nước đã bồi thường rất nhiều ngựa dê cừu.
Ngựa chiến được vận chuyển về Xuyên Thục để làm vật cưỡi, dê cừu thì được đưa vào bên trong căn cứ chăn nuôi.
“Dê bò cần có thời gian để sinh sản, mà Kim tiên sinh từng nói có càng nhiều lông cừu càng tốt.” Công chúa Lộ Khiết nói.
“Vậy các người muốn gì?” Cửu công chúa hỏi.
“Lương thực, dược liệu, vải vóc, đồ sắt, cái gì cũng được. Nếu bệ hạ và Kim tiên sinh bằng lòng dạy chúng ta cách dệt lông cừu thì càng tốt!”
Công chúa Lộ Khiết càng nói, giọng nói cũng ngày càng nhỏ đi.
Bản thân cô ta cũng cảm thấy những yêu cầu này hơi quá đáng.
Nhưng nhớ tới ánh mắt kỳ vọng của những dân du mục khi mà mình rời đi, công chúa Lộ Khiết biết mình đã không còn đường lui nữa rồi.
Cô ta cắn môi, tiếp tục nói: “Ta biết, Đông Man chúng ta là mảnh đất nghèo. nàn, không có thứ gì đáng để trao đổi, bệ hạ ngài ra giá đi, chỉ cần cho dân du mục một con đường sống, bất kì điều kiện gì ta cũng đều có thể đồng ý!”
“Có thực là việc gì cũng có thể đồng ý không?” Cửu công chúa hỏi.
“Đúng vậy!” Công chúa Lộ Khiết không chút do dự gật đầu.
“Nếu nói như vậy thì cũng không phải là không được.” Cửu công chúa khế gật đầu, sau đó nói: “Thậm chí ta còn có thể giúp cô trở thành nữ vương đầu tiên trên thảo nguyên!”
Công chúa Lộ Khiết nghe xong, đồng tử khẽ co lại.
Là phụ nữ, nói cô ta không hâm mộ Cửu công chúa thì chính là giả.
Cô ấy chính là vị Nữ đế đầu tiên trong lịch sử đấy!
Nhưng công chúa Lộ Khiết chưa bao giờ dám hy vọng điều đó, bởi vì địa vị của người phụ nữ trên thảo nguyên còn thấp hơn cả Trung Nguyên. Nếu cô ta muốn làm Nữ vương, sợ rằng những người đàn ông trong các bộ lạc nhỏ đã quy thuận cô ta đều sẽ không đồng ý.
Đến lúc đó liên minh bộ lạc nhỏ có thể sẽ trực tiếp tan rất
Hơn nữa cô ta từng đọc qua một câu nói trên nhật báo Kim Xuyên, nói rằng thiên hạ không có bữa trưa nào là miễn phí, những thứ càng miễn phí thì sẽ càng đắt. Tiên Hiệp Hay
Cửu công chúa không thể nào lại vô duyên vô cớ giúp đỡ cô ta.
Muốn làm Nữ vương, sợ rằng cái giá phải bỏ ra sẽ vô cùng lớn!
Cho nên trong lòng công chúa Lộ Khiết không có bất kì sự kinh ngạc hay vui mừng nào, cô ta dò hỏi: “Xin hỏi bệ hạ muốn ta làm gì?”
“Hai chuyện.” Cửu công chúa duỗi một ngón tay ra: “Thứ nhất, gả cho phu quân!”
Công chúa Lộ Khiết nghe vậy, không khỏi nhìn Cửu công chúa bằng ánh mắt kinh ngạc.
Thực ra khi cô ta vừa nói sẽ đồng ý bất kì điều kiện gì, còn muốn nói thêm rằng bao gồm cả bản thân cô ta, nhưng lời vừa đến miệng thì lại nuốt vào.
Bởi vì lúc trước Kim Phi rõ ràng đã từ chối, nói nữa chính là tự hạ nhục chính mình.
Hơn nữa Cửu công chúa là vợ của Kim Phi, ở trước mặt Cửu công chúa nói muốn gả cho Kim Phi, đây không phải là đang khiêu khích một cách rõ ràng hay sao?
Cho nên công chúa Lộ Khiết mới không đề cập đến chuyện này.
Ai ngờ Cửu công chúa lại tự nhắc đến.
Công chúa Lộ Khiết cắn môi, cúi đầu nói: “Lần trước ta đã từng đề cập đến chuyện này, nhưng Kim tiên sinh đã từ chối rồi...”
“Phu quân có đồng ý hay không, cô không cần phải lo. Trẫm hỏi cô, cô có bằng lòng hay không?” Cửu công chúa truy hỏi.
Công chúa Lộ Khiết cũng không phải kẻ ngốc, lúc này đã hiểu ra dụng ý của Cửu công chúa.
Cô ta gả cho Kim Phi, vậy thì sẽ là người nhà họ Kim rồi, con của mình cũng sẽ là người Trung Nguyên.
Cửu công chúa giúp đỡ cô ta lên làm vua, nếu cô ấy thực sự làm được, vậy đợi sau này khi mình truyền ngôi vua cho con thì đồng nghĩa với việc giao luôn cả chính quyền cho Đại Khang!
Rốt cuộc có nên đồng ý hay không đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...