Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
“Trống điểm tướng!”
Đây là trống điểm tướng của thủy quân, người nào nghe thấy thì phải lập tức lên boong tàu tập hợp.
Ở doanh trại thủy quân, thông thường trống điểm tướng chỉ được đánh khi có cướp biển xuất hiện.
Từ khi cướp biển ở đảo Mạo Lãng bị tiêu diệt, đã rất lâu không có cướp biển dám đến gần xưởng đóng thuyền, giờ đây trống điểm tướng lại vang lên thì nhất định đã có chuyện lớn xảy ral
Cận vệ và Lão Trương không thèm nói chuyện nữa, xoay người chạy về phía boong tàu.
Thậm chí Lão Trương còn không cởi tạp dề.
Khi hai người chạy đến boong tàu thì Thủy Oa cũng kéo Thẩm Tú Tú chạy đến.
“Thủy Oa, Tú Tú, các ngươi phải tuân lệnh trên thuyền, ta có việc, đi trước đây!”
Cận vệ vọt đến trước mặt Thủy Oa, vội vàng dặn dò một tiếng, không đợi Thủy Oa trả lời đã lao đến bên cạnh boong †àu, bám dây thừng đi xuống ca-nô rồi chạy mất dạng.
Anh ta là cận vệ của Trịnh Trì Viễn, không phải người của con tàu này, anh ta phải nhanh chóng trở về doanh trại của mình trước khi tiếng trống điểm tướng thứ ba vang lên.
“Thủy Oa ca, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Thẩm Tú Tú lo lắng nắm tay Thủy Oa: “Chúng ta phải đi sao?”
Kỳ thật, đây là lần đầu tiên Thủy Oa gặp phải tình huống này, nhưng Thẩm Tú Tú cũng đã gọi cậu bé là Thủy Oa ca rồi, nếu như cậu bé hoảng sợ, thế chẳng phải quá rụt rè rồi hay sao?
Nghĩ như thế, Thủy Oa cũng bình tĩnh lại, siết chặt bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Tú Tú, giải thích: “Hiện tại chúng ta đang ở chiến hạm số bảy thì phải cùng chiến hạm số bảy đợi ở một chỗ, không thể tủy ý rời đi... Nhưng đừng lo lắng, mọi chuyện gì đều có ta ở đây rồi!”
“Ừm!”
Thẩm Tú Tú ngoan ngoãn gật đầu càng năm chặt tay Thủy Oa hơn, dùng đôi mắt to nhìn chằm vào thuyền trưởng đang đứng trước boong tàu, vừa lo lắng vừa tò mò.
Hiện nay thủy quân cũng đã xây dựng lại cơ cấu tổ chức giống như nhân viên hộ tống, thuyền trưởng là tiểu đoàn trưởng thủy quân, lúc này đang đứng ở đầu boong tàu.
Bên cạnh thuyền trưởng còn có một chiếc lư hương đang cháy nén nhang đặc biệt.
Loại nhang này khác với nhang đốt trong chùa, cháy rất nhanh, ở giữa có ba vạch kẻ, mỗi khi đốt một vạch thì trống điểm tướng sẽ đánh một lần.
Sau ba tiếng trống mà không đến tụ tập sẽ bị phạt nặng!
Hiện giờ mới gõ lần thứ hai, cơ bản toàn bộ binh lính thủy quân trên toàn tàu đều đã đến, những người đang huấn luyện dưới nước cũng điên cuồng bơi sang mạn tàu, rồi kéo dây thừng leo lên boong tàu.
Sau khi lên thuyền, bọn họ chưa kịp mặc quần áo nên chỉ mặc quần đùi rồi đứng vào giữa đội ngũ.
Khi tiếng trống điểm tướng vang lên lần thứ ba, tất cả binh lính trên thuyền đều đổ xô lên boong tàu.
Mọi người đều nhìn đội trưởng với vẻ mặt nghiêm túc.
Khi tiếng trống dừng lại, thuyền trưởng hét lớn: “Các huynh đệ, ta vừa nhận được tin, huynh đệ tuần tra của chúng ta đã phát hiện một nhóm cướp biển cách đó năm mươi dặm ở phía Bắc, Trịnh tướng quân đá phái phi thuyền và ca-nô truy lùng, đồng thời ra lệnh cho số hiệu Kim Xuyên chúng ta làm điểm tiếp tế ca-nô!
Khi nghe điều này, binh lính thủy quân quay đầu lại và nhìn về phía bắc.
Trước đó họ từng thấy hai chiếc phi thuyền cất cánh từ phía bắc, cũng nhìn thấy một số ca-nô trên biển hướng về phía bắc nhưng họ không hề chú ý vì cảm thấy đó là cuộc diễn tập thông thường.
Hiện tại mới biết thì ra là đi đuổi theo cướp biển.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...