Dù sao sau khi Kim Phi hồi phục lại, không chỉ trừng trị 'Tấn vương, chắc chắc cũng sẽ trừng trị Đảng Hạng.
Tân hoàng đế của Đảng Hạng - Lý Lăng Hiên chỉ mong Kim Phi và Cửu công chúa đi chết.
Người ba phe đều cùng một mong muốn, vậy chẳng phải là tâm đầu ý hợp hay sao?
“Tấn vương thật là quá đáng, còn là chú ruột của Vũ Dương nữa. Khi đó đương gia coi trọng ông ta như vậy, vậy mà ông ta lại muốn hãm hại đương gia và Vũ Dương!”
Một khi sự việc liên quan đến an nguy của Kim Phi, Quan Hạ Nhi sẽ trở nên nóng nảy, cô quay đầu nhìn Châu Nhi: “Châu Nhi, không phải cô quản lý Cục tình báo sao? Có thể tìm thấy Tấn vương ở đâu không? Ta sẽ bảo Thiết Ngưu đi giết chết ông ta!”
Có thể khiến cho Quan Hạ Nhi nói ra bốn chữ giết chết ông ta, chứng tỏ cô đã thực sự tức giận rồi.
“Không tìm được” Châu Nhi lắc đầu nói: “Đất Tấn khắp. nơi đều là núi, Tấn vương trốn quá kĩ, người của chúng ta lại
quá ít, mãi vẫn không tìm được manh mối hữu ích.”
“Thiếu người vậy thì bố trí thêm vài người nữa qua đó đi!”
Quan Hạ Nhi nói: “Một tên lòng dạ mãi ở phía sau độc ác như vậy núp, nghĩ thôi cũng thấy ghê tởm!"
“Phu nhân, tình hình ở đất Tấn tương đối phức tạp, công việc trinh sát của chúng ta chỉ có thể âm thầm tiến hành, phái nhiều người đến ngược lại sẽ càng dễ bị bại lộ.” Châu Nhi bất lực nói.
Tấn vương khác với đám người Tân vương và Trần Chỉnh.
Sau khi Tân vương và Trần Chinh trốn đi, đất Tân và Trung Nguyên lập tức hỗn loạn, nhưng Tấn vương khá có sức ảnh hưởng ở đất Tấn, vậy nên cho dù ông ta trốn đi rồi thì đất Tấn cũng không mất kiểm soát như đất Tần và Trung Nguyên.
Thiết Ngưu đã từng dự định mô phỏng theo sách lược như ở đất Tân, lấy thành Vị Châu làm khu căn cứ, không ngừng thâu tóm đất Tân, cuối cùng buộc Tấn vương phải xuất hiện.
Chiêu này ở đất Tần vô cùng có hiệu quả, quân lính trấn thủ ở các thành trì trên đất Tân vừa nhìn thấy tiêu cục Trấn Viễn giết tới đã lập tức cao chạy xa bay, có khi một đại đội đã có thể đánh hạ được một toà quận thành, sau đó cùng đội Chung Minh chủ trương công tác đánh cường hào phân chia ruộng đất.
Thủ đoạn giống vậy lại không có tác dụng với đất Tấn.
Dưới sự sắp xếp của Tấn vương, binh lính đất Tấn biết đánh không lại nhân viên hộ tống bèn chơi trò đánh du kích.
Ban ngày nhân viên hộ tống đánh hạ được thành trì, tử sĩ của Tấn vương lại trong đêm lén lút đốt lương thực của nhân viên hộ tống, hoặc hạ độc vào trong nước uống và lương thực. của nhân viên hộ tống, đủ loại thủ đoạn khó lòng phòng bị.
Thiết Ngưu bận rộn mấy tháng chỉ đánh hạ được vài huyện thành, không chỉ tổn thất nhiều nhân viên hộ tống mà mỗi huyện thành còn cần phải cử một đội quân lớn mạnh để canh giữ.
Nhân viên hộ tống vốn đã thiếu người, hơn nữa còn phải luôn đề phòng Đảng Hạng ở phương bắc, Thiết Ngưu bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ tiếp tục công cuộc tiến công, cho nhân viên hộ tống lui về, cố thủ thành Vị Châu.
Dưới tình huống này, Cục tình báo chỉ có thể lén lút thực hiện công cuộc thu thập tình báo.
Đất Tấn khắp nơi đều là núi, Tấn vương tìm bừa một góc núi để lẩn trốn, Cục tình báo căn bản không thể tìm ra được.
Không chỉ vậy, Tấn vương thỉnh thoảng còn chủ động công kích trạm cung ứng của nhân viên hộ tống, khiến cho các nhân viên hộ tống vận chuyển lương thực và các vật cung ứng khác đến thành Vị Châu phải đi vòng đến biên giới Đảng Hạng, đi qua địa bàn của Đảng Hạng.
Dưới tình huống này muốn tìm được Tấn vương gần như là điều viển vông.
“Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy nhìn ông ta làm loạn ở sau lưng sao?” Quan Hạ Nhi hỏi.
Trong lúc nhất thời Châu Nhi không biết phải trả lời như thế này, chỉ đành cúi đầu.
“Hạ Nhi, không cần lo lắng, nếu Tấn vương thực sự có bản lĩnh thì đã không giở trò ở sau lưng, mà đường đường chính chính tới tìm chúng ta quyết đấu rồi.”
Kim Phi nói: “Chỉ là một tiểu nhân giấu đầu lòi đuôi mà thôi, đợi sau khi ta khôi phục lại, nàng xem ta xử lý ông ta như thế nào!”
Thực ra để đối phó Tấn vương, cách tốt nhất chính là công chiếm hoàn toàn đất Tấn, sau đó tiến hành công việc đánh cường hào phân chia ruộng đến nơi đến chốn, tự nhiên sẽ có được sự ủng hộ của người dân, đến lúc đó muốn tìm được Tấn vương sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tâm trạng vui vẻ cả ngày hôm nay của Kim Phi hoàn toàn bị tin này xóa sạch, tinh thần của Cửu công chúa cũng sa sút đi nhiều, trong lòng còn vướng bận về chính sự ở Xuyên Thục và công tác khai thác gỗ ở Giang Nam, sau khi ở lại Đông Hải thêm hai ngày, bèn lên Trấn Viễn số 2 trở về Xuyên Thục.
Việc đầu tiên sau khi cô ấy quay về là viết thư cho Hàn Phong, để anh ta toàn lực dò la tung tích của Tấn vương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...