Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Nếu như không phải bất đắc dĩ, Cửu công chúa và Kim Phi tuyệt đối sẽ không ngồi lên khinh khí cầu.

Lần trước ở đảo Mạo Lãng, Kim Phi đích thân ngồi khinh khí cầu, đó là bởi vì y biết, cho dù lúc đó trong đám ngư dân có gián điệp của Đảng Hạng và Đông Man, bọn họ cũng không thể mang chim ưng khổng lồ lên thuyền.

Chỉ cần chim ưng không ở trên thuyền, gián điệp cho dù trơ mắt nhìn Kim Phi ngồi khinh khí cầu cũng không có cách nào.

Nhưng tình hình bây giờ thì khác. Hiện tại xung quanh xưởng đóng thuyền tụ tập không biết bao nhiêu dân ty nạn, trong những người này một trăm phần

trăm có gián điệp của kẻ địch.

Một khi để bọn chúng phát hiện Cửu công chúa đã lên phi thuyền, khả năng cao sẽ xảy ra chuyện.

Trong nháy mắt, vô số ý nghĩ thoáng qua trong đầu Kim Phi.


Nhưng y không còn kịp suy nghĩ nữa, cũng không đoái hoài tới việc bảo Thiết Chùy chuẩn bị ngựa, sau khi ra khỏi thư phòng thì xông thẳng tới chuồng ngựa, nhảy lên một con ngựa chiến rồi chạy thẳng tới đội bay.

Đến đội bay, vừa hay gặp phải Lão Ưng.

Lão Ưng thấy Kim Phi, rõ ràng có sửng sốt một lúc, vừa chuẩn bị chào hỏi đã bị Kim Phi đá vào mông.

"Ngươi bị gì vậy?" Kim Phi mắng: "Ngươi điên rồi sao, lại để Vũ Dương lên phi thuyền vào lúc này?"

"Tiên sinh, ta cũng không có cách nào khác!"

Lão Ưng chỉ vào cổ nói: 'Bệ hạ đã đích thân mở miệng rồi, con nhỏ điên Châu Nhi đó còn kề đao vào cổ ta, ta cũng không ngăn được mài"

Kim Phi lười dây dưa vấn đề này với Lão Ưng, lại đạp một cú vào mông anh ta: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh chuẩn bị phi thuyền cho ông đây đi!"

"Chuẩn bị không được,' Lão Ưng nói với vẻ mặt đau khổ: "Tên khốn Tần Minh kia trước khi lên phi thuyền đã lấy tất cả khóa trên giỏ treo đi rồi."

Cho dù là khinh khí cầu hay là phi thuyền, giỏ treo đều được treo lên khinh khí cầu bằng một sợi dây, mà thứ nối sợi dây và giỏ treo lại với nhau chính là những cái khóa.

Dưới tình huống như vậy, nếu như không trong nhiệm vụ, những cái khóa này sẽ được tháo ra cho vào một cái giỏ, để chuyên gia phụ trách kiểm tra và bảo dưỡng.

Lúc Tân Minh lên phi thuyền, cũng mang theo cả giỏ khóa đi rồi.


Kim Phi giơ chân lên, muốn đạp Lão Ưng thêm một đạp, nhưng thấy dáng vẻ ấm ức của tên này thì để chân xuống.

Kim Phi biết, chuyện lần này là Cửu công chúa có chuẩn bị mới đến, với phong cách làm việc của cô ấy, Lão Ưng căn bản không phản kháng được.

Nhưng tại sao Cửu công chúa phải làm như vậy chứ?

Kim Phi đột nhiên nghĩ tới vừa rồi Cửu công chúa đã nói một câu: "Chấm dứt ngọn nguồn!"

Trong nháy mắt, Kim Phi đã hiểu ra rồi. Cửu công chúa nhất định đã nhận ra được phía sau chuyện này có người đang giở trò, thế nên muốn lấy thân làm mồi, dụ kẻ chủ mưu phe địch phía sau màn ral

Nghĩ tới đây, Kim Phi hỏi: "Lúc Vũ Dương lên phi thuyền, có phải đã tìm người đóng giả ta không?"

"Tiên sinh nói đúng, lúc lên phi thuyền, đúng là có một người mặc quần áo của tiên sinh, đỡ bệ hạ lên phi thuyền." Lão Ưng nói: "Vừa nấy ta còn đang thắc mắc khi thấy tiên sinh đấy"

Lời Lão Ưng nói đã xác nhận suy đoán của Kim Phi.


Nhưng Kim Phi không hề vui, ngược lại càng gấp gáp hơn, năm bả vai Lão Ưng hỏi: "Đội bay có khóa dự bị không?"

"Có,' Lão Ưng gật đầu: "Nhưng khóa dự bị cũng bị tên khốn Tân Minh kia mang đi rồi!"

"Cần ngươi làm gì nữa hả?" Kim Phi giận đến mức không nhịn được, đá Lão Ưng mấy cước.

Lão Ưng cũng không né tránh, chịu đựng bị đá mấy cước.

Không có khóa, phi thuyền và khinh khí cầu không thể bay lên không, sau khi Kim Phi đạp Lão Ưng thì xoay người nhảy lên ngựa chiến, chạy thẳng tới doanh trại nhân viên hộ tống, muốn đi tìm Đại Cường để triệu tập nhân viên hộ tống đuổi theo Cửu công chúa bằng đường bộ.

Nhưng đến doanh trại nhân viên hộ tống rồi y mới biết được, Cửu công chúa lại nhanh hơn mình một bước, ba giờ trước đã điều Đại Cường và nhân viên hộ tống đi rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui