Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
Một số linh kiện dành cho thuyền lầu kiểu mới do Kim Phi thiết kế cần phải được đúc nguyên khối, cả Đại Khang chỉ có xưởng gang thép mới ở Kim Xuyên mới có khả năng này.
Tất cả các bộ phận của thuyền lầu mà xưởng gang thép đã chế tạo trước đó đã được lắp ráp thành thuyền lầu, lô linh kiện tiếp theo nhanh nhất cũng phải mất một hoặc hai tháng mới có thể giao đến.
Một chiếc Trấn Viễn số 3 đã được xuống nước cách đây không lâu, và bảy chiếc thuyền lầu đã được lắp ráp gần đây, năng lực vận chuyển tổng thể đã tăng lên mấy lần so với vài tháng trước.
Mặc dù vẫn còn hơi thiếu, nhưng không còn quá cấp bách.
Kể từ khi chế tạo Trấn Viễn số 3, xưởng đóng thuyền đều đã tăng ca làm thêm giờ từ trên xuống dưới trong mấy tháng, Kim Phi đã hứa với các công nhân rằng sau khi lô thuyền lầu này xuống nước thì họ có thể nghỉ ngơi ba ngày.
Thời gian gần đây, Hồng Đào Bình đều ăn uống và sinh hoạt tại xưởng đóng thuyền, Kim Phi đều nhìn thấy, y biết hôm nay chiếc thuyền lầu cuối cùng đã được xuống nước, vốn tưởng rằng Hồng Đào Bình sẽ ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, nhưng không ngờ rằng anh ta lại đến tìm y sớm như vậy.
Nhìn thấy tóc của Hồng Đào Bình còn chưa khô, Kim Phi biết rằng nhất định là sau khi anh ta ra khỏi xưởng đóng thuyền, tắm rửa một cái đã tới đây rồi.
Nếu Hồng Đào Bình là một người mưu mô, lẽ ra anh ta không nên tắm vào lúc này, mà đáng lẽ phải đến gặp Kim Phi ngay sau khi ra khỏi xưởng đóng thuyền.
Khi đó cả người anh ta đầy bùn và dầu, tóc cũng rối bù, cũng là thời điểm tốt để bày tỏ sự vất vả gần đây của anh ta với Kim Phi.
Nhưng Hồng Đào Bình thì không, mà là sau khi tắm rửa sạch sẽ rồi mới đến.
"Vẫn còn sớm, nếu bây giờ đi ngủ, buổi tối sẽ không ngủ được."
Hồng Đào Bình thản nhiên trả lời câu hỏi của Kim Phi, sau đó lại hỏi một cách đây mong đợi: "Kim tiên sinh, lô thuyền lầu đầu tiên đã được chế tạo xong rồi, tiếp theo chúng ta có nên chế tạo thuyền thép không?"
Lô thuyền lầu này được Kim Phi cải tiến dựa trên thuyền lầu trước đây của Đại Khang, thêm vào máy hơi nước để làm động cơ điều khiển, còn thay thế một số bộ phận chịu lực chủ yếu làm từ gỗ bằng thép hình chữ I bền bỉ và rắn chắc hơn.
Nhưng kết cấu tổng thể của thuyền lầu không khác mấy so với các thuyền lầu phổ biến của Đại Khang trước đó.
Từ nhỏ Hồng Đào Bình đã được tiếp xúc và học hỏi nhiều nhất chính là chế tạo thuyền lầu, sau một thời gian đã trở thành thói quen.
Thứ anh ta mong chờ nhất vẫn là chiến thuyền bọc thép mà Kim Phi từng nói tới.
Bởi vì đây là một loại thuyền kiểu mới chưa từng xuất hiện trong lịch sử của Đại Khang.
“Đúng là đã đến lúc nên chế tạo thuyền thép/" Kim Phi khẽ gật đầu, trong mắt cũng tràn đầy mong đợi.
Sau khi chế tạo tàu thép, đội thám hiểm mới có thể lên đường sang Châu Mỹ.
"Vậy khi nào thì chúng ta bắt đâu?" Hồng Đào Bình sốt ruột hỏi.
Mặc dù anh ta không ra khỏi xưởng đóng thuyền, nhưng gần đây khi tàu Trấn Viễn số 2 và số 3 và thuyền lầu trở về từ Xuyên Thục, mỗi lần đều mang đến rất nhiều tấm thép và các linh kiện bằng thép khác.
Mãn Thương nói với Hồng Đào Bình rằng những tấm thép và các linh kiện băng thép đó là chuẩn bị cho thuyền chiến bọc thép.
Thật ra Kim Phi cũng rất lo lắng và muốn bắt tay vào sản xuất ngay bây giờ.
Nhưng khi nhìn thấy tơ máu trên khóe mắt của Hồng Đào Bình thì mỉm cười xua tay nói: "Ngươi nghỉ ngơi mấy ngày trước rồi nói sau."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...