Đáng tiếc lúc đó Kim Phi đã rời đi, trưởng xưởng dệt phát hiện người dân đã chặn cửa, công nhân muốn vào xưởng làm việc cũng rất khó khăn nên chỉ có thể nói với người dân rằng hôm nay Kim Phi sẽ rời đi..
Người dân hỏi Kim Phi sẽ đi đâu, trưởng xưởng dệt tính toán thời gian và cảm thấy Kim Phi hẳn đã lên thuyền nên nói với người dân rằng Kim Phi từ sông Kim Mã sẽ rời đi bằng thuyền.
Vì vậy người dân vội vàng chạy về phía sông Kim Mã, cuối cùng cũng đến gần nghĩa trang, gặp Khánh Hâm Nghiêu và Chu Hữu Đạt tiễn người đi đang trở về.
Biết được Kim Phi đã ngồi thuyền rời đi, người dân rất buồn, nhưng vì bọn họ đã rời đi nên cũng không còn cách nào khác đành phải trở về.
"Có Kim tiên sinh ở đây, Xuyên Thục sẽ không còn phải lo lăng nữa!"
Khánh Hâm Nghiêu nhìn người dân trở về như thủy triều và trong lòng cảm thấy xúc động.
"Dùng sự chân thành mới đổi được sự chân thành, trước. kia tiên sinh đối xử với người dân thật lòng, nay người dân sẽ đáp lại sự chân thành đó."
Chu Du Đạt cũng cảm thán: "Tiên sinh có dáng vẻ của một vị thánh!"
"Đúng vậy,' Khánh Hâm Nghiêu gật đầu đồng ý.
Hiện tại tầm ảnh hưởng của Kim Phi khó có thể tìm thấy trong toàn bộ sử sách.
Khánh Hâm Nghiêu có thể chắc chắn rằng trong sử sách của thế hệ sau, Kim Phi nhất định sẽ trở thành một trong những người nắm quyền vĩ đại nhất trong lịch sử.
Lúc này, Khánh Hâm Nghiêu càng quyết tâm đi theo bước. chân của Kim Phi.
Trên sông, Kim Phi không biết chuyện xảy ra ở nghĩa trang, nhân lúc không có việc gì làm, y vịn vào lan can, thoải mái ngắm nhìn cảnh sắc bờ sông.
Gió thổi không lạnh, hôm nay hoa cỏ cây bên bờ đã đâm chồi mới, tuy không mạnh mẽ như màu xanh của mùa hè nhưng trông tràn đầy sức sống, khiến con người cảm thấy thư thái, vui vẻ.
Tâm trạng của Kim Phi cũng được cải thiện rất nhiều. Xuôi dòng sông, hơn nữa có động cơ, Trấn Viễn số 2 di chuyển rất nhanh, sáng hôm sau khi Kim Phi thức dậy thì đã
tới ranh giới Giang Nam.
Đến Giang Nam, cảnh sắc mùa xuân đang rõ ràng hơn nhưng tâm trạng của Kim Phi lại tệ hơn hôm qua rất nhiều.
Bởi vì từ lúc y tỉnh dậy đến giờ, chưa đầy một giờ ngắn ngủi, Kim Phi đã nhìn thấy hai thi thể trên mặt sông.
Trong đó một thi thể nằm ở bờ sông phía nam, cách khá xa và Kim Phi không thể nhìn rõ.
Nhưng thi thể thứ hai trôi ngang qua Trấn Viễn số 2 nên Kim Phi nhìn thấy rõ ràng.
Đây là một người đàn ông trung niên, quần áo bị nước cuốn trôi hoặc thời điểm rơi xuống nưới không mặc quần áo, dù sao trên người cũng không có quần áo, toàn thân chỉ có da bọc xương, còn có ở ngực và bụng một nơi có một vết dao hung ác.
Nếu như ở kiếp trước, việc phát hiện thi thể trên sông hẳn sẽ gây chấn động khắp cả nước, nhưng bây giờ, dù là những người lái thuyền, người chèo thuyền hay ngư dân trên sông đều không ai để ý.
Ngay cả Kim Phi cũng không có ý định phái người đi điều tra.
Đầu năm nay, cái chết quá thường gặp, dù có kiểm tra cũng không phát hiện được gì, chỉ là lãng phí sức lực của nhân viên hộ tống mà thôi.
Khi ở Xuyên Thục, Kim Phi biết Giang Nam sẽ rất hỗn loạn, có thể sẽ chết nhiều người dân, nhưng trong lòng biết và tận mắt chứng kiến là hai chuyện khác nhau.
Tâm trạng của Kim Phi vì thế càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng hiện tại Xuyên Thục vẫn chưa ổn định, tình hình người dân chết đói, chết rét dù ít nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn loại bỏ.
Chuyện nhà mình còn chưa hiểu rõ hết, Kim Phi cho dù có thông cảm với người dân Giang Nam, y vẫn đành bất lực.
Mắt không thấy tim sẽ không đau, Kim Phi đang định quay lại khoang thuyền thì nghe được từ bên trái boong thuyền mơ hồ truyền tới tiếng động ồn ào.
Quay lại nhìn qua, y phát hiện nhiều nhân viên trên thuyền đang chạy về phía bên trái boong tàu.
Kim Phi cũng đi sang một bên, nhìn về phía bên trái.
Chỉ thấy trên bờ cỏ bên trái phía trước, có hai đám người đang đánh nhau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...