“Ngu xuẩn!” Lão gia chủ chống gậy dừng lại: “Cùng nhau vào chỗ chết là chuyện bọn vô học làm trong lúc nóng giận, muốn gia tộc muốn tiếp tục lâu dài tuyệt đối sẽ không có suy nghĩ này mà phải học cách đánh giá tình hình, lúc nên bêu ra thì bêu ra, lúc nên ẩn núp thì ẩn núp!”
“Cha cảm thấy đại quân tiêu cục Trấn Viễn đuổi giết đến đây, chúng ta còn có cơ hội ẩn núp sao?” Tạ Lăng Phong hơi nản lòng.
“Khó khăn thì có hạn, nhưng lại có vô số cách để giải quyết khó khăn, điểm khác biệt là con có nghĩ ra cách hay không?”
Lão gia chủ nói: “Phong Nhi, con phải nhớ, bất cứ lúc nào cũng đừng tuyệt vọng, chỉ cần nghĩ cách, thì sẽ có thể tìm được cách để phá vỡ cục diện
“Con nhớ rồi!" Tạ Lăng Phong nói: “Cha, lần này người định phá vỡ cục diện như thế nào?”
Ông ta biết, nếu lão gia chủ đã nói như vậy thì chắc chắn đã nghĩ ra cách để phá vỡ cục diện.
“Đối với kế hoạch hiện tại, chỉ có thể bắt đầu kế hoạch hạt giống.” Lão gia chủ bất lực nói.
“Kế hoạch hạt giống?” Tạ Lăng Phong nghe vậy, không khỏi hít một hơi.
Kế hoạch hạt giống là kế hoạch cuối cùng của gia tộc, một khi bắt đầu kế hoạch hạt giống, thì sẽ đến thời khắc sinh tử của gia tộc.
Chẳng hạn như vào cuối triều đại trước, có một số gia tộc ủng hộ Hoàng đế lập nên Đại Khang, lại có một số gia tộc ủng hộ quân địch của Thái tổ Đại Khang.
Sau này Thái tổ Đại Khang đoạt được thiên hạ, đương nhiên phải tiêu diệt những gia đình quý tộc đã ủng hộ quân địch.
Để ngăn chặn gia tộc mình bị tiêu diệt, những gia đình quý tộc đó đã phải để một số con cháu của gia tộc mai danh ẩn tích, chạy đến nơi khác để bảo vệ tính mạng.
Vì để không bị phát hiện, những người đó không thể mang theo quá nhiều tiền, có thể sống được hay không, hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân.
Thế hệ sau gia đình quý tộc từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng, để họ đột nhiên sống cuộc sống nghèo khổ, hoặc là không chịu được nên bị bại lộ, hoặc là bị chết đói.
Cho dù may mắn sống sót, thì đa số cũng sẽ sống khốn đốn, không biết có đủ tiền cưới vợ hay không chứ đừng nói đến việc tạo dựng môi trường giáo dục tốt cho con cái.
Không được giáo dục, con cái rất khó được thăng tiến, gia tộc có thể tàn lụi sau một hai thế hệ.
Vì vậy nếu không phải không thể làm khác được thì sẽ không có gia đình quý tộc nào muốn bắt đầu kế hoạch hạt giống.
“Cha, lẽ nào không có cách nào khác sao?” Tạ Lăng Phong hỏi.
“Phong Nhi, mặc dù Kim Phi rất đáng hận, nhưng phải nói rằng y là một nhân vật trí dũng kiệt xuất, mở ra mộ thời đạt hoàn toàn mới, một thời đại trước nay chưa từng cóiI”
Lão gia chủ nói: “Mỗi lần thời đại xảy ra thay đổi, đều sẽ có rất nhiều người trỗi dậy, cũng sẽ có rất nhiều người bị chôn vùi, nhà họ Tạ không muốn trở thành đám người bị chôn vùi, thì phải có dũng khí thắn lằn cắt đuôi!”
“Vâng!” Tạ Lăng Phong gật đầu: “Vậy con đi chuẩn bị bạc?”
“Đi đi” Lão gia chủ khoát tay, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, lại không thể trọng dụng con trai trưởng, lão ta phải tự xử lý rất nhiều chuyện.
Dù sao cũng lớn tuổi rồi, suy nghĩ vấn đề không nhanh nhẹn như lúc còn trẻ, nghĩ một lúc đã cảm thấy mệt.
Tạ Lăng Phong rời nhà tổ đã chạng vạng tối, nhưng ông ta không dám nghỉ ngơi, đi đến thành suốt đêm, gom góp bạc và ca nữ.
Trưa ngày hôm sau, Tạ Lăng Phong đã vội vã đến trang viên Trương Lương ở với đội quân to lớn.
Trương Lương biết trò chơi chữ đơn giản không thể lừa người nhà họ Tạ, vì vậy anh ta nghĩ người nhà họ Tạ rất có thể sẽ đến thương lượng, ai ngờ Tạ Lăng Phong lại đưa bạc đến nhanh như vậy.
Điều này khiến Trương Lương rất bất ngờ.
Những nếu đã đưa bạc đến, Trương Lương cũng không có lý do gì để không nhận.
“Sắp xếp người thu tiền, ngoài ra, thông báo cho tiểu đoàn 1 và tiểu đoàn 2 nên diễn màn thứ 2 rồi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...