Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác
“Phu quân, chàng cũng biết lợi thế của khinh khí cầu trên chiến trường, bộ tộc Thương Ưng vốn là bộ tộc tương đối lớn ở Thổ Phiên, bây giờ lại có lợi thế về khinh khí cầu nên họ phát triển rất nhanh”.
Cửu công chúa nói: “Tháng trước ta nhận được tin tức từ mật thám, bộ lạc Thương Ưng đã chinh phục sáu bảy bộ tộc xung quanh, không thể để họ tiếp tục phát triển không kiêng dè như thế được, nếu không sau khi họ phát triển lớn hơn, cho. dù có chỉ viện khinh khí cầu cho các bộ tộc, e là cũng khó kiểm soát”.
Kim Phi biết những gì Cửu công chúa nói đều rất có lý, cử người đến Thổ Phiên sớm thì vấn đề có thể giải quyết sớm được vấn đề của Thổ Phiên, ít nhất có thể kịp thời nắm bắt tình hình Thổ Phiên hơn và có biện pháp đối phó.
Chỉ là như thế thì sẽ khiến Lý Địch mệt.
Tối qua cậu bé vừa mới đi theo Kim Phi từ phía Bắc quay. lại, bây giờ lại đang họp ở đây, e là sẽ không có một giấc ngủ ngon chứ đừng nói gì là đoàn tụ với muội muội.
Mặc dù Lý Địch vẫn biểu hiện rất tốt nhưng dù sao cậu bé cũng chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi, khiến Kim Phi hơi không nhẫn tâm.
Nhưng sau khi trải qua trận chiến kênh Hoàng Đồng, tận mắt chứng kiến rất nhiều binh lính quân Thục chết trên chiến trường vì mệnh lệnh của mình, tử trận trên trận địa khiến suy. nghĩ của Kim Phi dần thay đổi.
Thế nên y không bày tỏ suy nghĩ của mình mà nhìn Tiểu Ngọc: “Đã sắp xếp tình báo của Thổ Phiên chưa?”
“Đã sắp xếp xong, bồ câu đưa thư cho mật thám ở Thổ Phiên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Sau khi mật thám nhận được tin tức, họ sẽ đợi đoàn sứ giả ở đỉnh Mê Vân, trên đường đi họ sẽ nói ngắn gọn về tình hình mới nhất”, Tiểu Ngọc trả lời.
Kim Phi gật đầu, xoay người nhìn Lý Địch: “Lý Địch nghe lệnh”.
“Có”, Lý Địch đứng thẳng người dậy.
“Ngày mai dẫn đội đến Thổ Phiên, có vấn đề gì không?”
“Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”, Lý Địch cao giọng đáp.
Ở cùng với nhân viên hộ tống thời gian dài ở kênh Hoàng Đồng, Lý Địch cũng có thói quen của nhân viên hộ tống.
Kim Phi vỗ vai Lý Địch: “Vất vả ngươi rồi”.
“Không vất vả”, Lý Địch cười nói: “Chút sóng gió này chẳng có gì đáng nhäc đến so với những ngày tháng ở Đảng Hạng trước kia của ta”.
“Quay về đoàn tụ với Đậu Đậu đi”, Kim Phi xua tay: “Có yêu cầu gì cứ đến phòng thực nghiệm tìm ta”.
“Vâng!”
Lý Địch cười với Kim Phi, sau đó lại chào mấy người Cửu công chúa, Thiết Thế Hâm, xoay người rời đi.
“Đứa nhỏ này thông minh, tính cách ngoan cường, sau này chắc chẳn sẽ trở thành một thiên tài trụ cột của Đại Khang”, Thiết Thế Hâm vừa vuốt râu vừa khen ngợi.
“Lý Địch quả thật là một hạt giống tốt”, Kim Phi gật đầu.
“Đây cũng là vì tiên sinh có mắt nhìn người tinh tường, dám trọng dụng người”, Thiết Thế Hâm tiện thể tâng bốc y, sau đó tựa hồ tùy ý hỏi: “À phải rồi tiên sinh, vừa rồi trò chuyện với bệ hạ, bệ hạ có nói tiên sinh đang có kế hoạch tăng cường đầu tư vào các dự án thủy lợi à?”
“Đúng vậy”, Kim Phi gật đầu: “Thiết đại nhân có ý kiến gì hay sao?”
“Cao kiến thì không có, nhưng ta chỉ muốn bàn với tiên sinh, bây giờ công trình đập Đô Giang đã kết thúc, các dự án thủy lợi còn lại có thể hoãn lại vài năm được không?”
Thiết Thế Hâm khó xử hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...