Trong mắt Kim Phi, thân hào địa chủ là những loài côn trùng độc hại nằm trên người dân và hút máu, nếu không loại bỏ chúng thì không thể loại bỏ những tệ nạn do thời phong kiến để lại được.
Thật ra, Cửu công chúa cũng không thích thân hào địa chỉ, chỉ là thay đổi chính quyền trước đây, đều cần phải nhận được sự ủng hộ của những thân hào địa chủ này, bao gồm cả Đại Đường của Kim Phi kiếp trước, cũng là nhờ sự ủng hộ của thân hào địa chủ mà nhà họ Lý mới có vốn để cạnh tranh với các quần hùng trên thế giới được.
Nhận được lợi ích của người khác thì cũng phải nhường nhịn ba phần, sau đó nhà họ Lý chiếm lĩnh thiên hạ, cũng không thể không báo đáp những thân hào địa chủ này.
Bọn họ chính là những kẻ đầu cơ của chính quyền Đông Phương.
Thế lực này còn đáng sợ hơn cả phiên vương, bởi vì họ càng bí mật hơn, nhiều thủ đoạn hơn.
Nếu như là trước đây, Cửu công chúa biết Kim Phi quyết định như vậy, sợ rằng sẽ cần phải cân nhắc một chút, nhưng sau khi trao đổi thẳng thắn với Kim Phi, suy nghĩ của Cửu công chúa đã thay đổi.
Cô ấy càng hiểu rõ năng lực và sự tự tin của Kim Phi hơn, đồng thời cũng hiểu rõ năng lực hạn hẹp của mình.
Trước đây Kim Phi nói những vũ khí đó, chỉ cần cải thiện một chút, thì tất cả những gia tộc quyền quý này sế không đủ sức uy hiếp.
Cướp thì cướp thôi!
Nghĩ đến đây, Cửu công chúa gật đầu nói: "Được rồi, trời sáng, ta sẽ sắp xếp người đi hành động, đúng lúc tiểu đội đặc chiến vẫn còn ở phía Nam."
Kim Phi gật đầu, sau đó lại bàn bạc với Cửu công chúa về kế hoạch phát triển kinh tế và nông nghiệp, mãi cho đến khi trời sáng hơn một chút, hai người mới ôm nhau ngủ.
Cuộc trò chuyện hôm nay, không chỉ là cuộc nói chuyện giữa hai vợ chồng, mà còn quyết định trọng tâm phát triển tiếp theo của chính quyền Xuyên Thục.
Trận chiến ở kênh Hoàng Đồng, khiến Kim Phi nhận thức rõ ràng về khuyết điểm của bản thân cũng như điểm yếu của chính quyền Xuyên Thục.
Sau cuộc trò chuyện này, chính quyền Xuyên Thục vốn đang dấy binh đánh dẹp, chinh chiến khắp nơi, đột nhiên thu hẹp phòng tuyến, áp dụng mô hình phát triển phòng thủ.
Bởi vì trong lòng có chuyện, nên Kim Phi và Cửu công chúa đều không ngủ được quá lâu, trời vừa sáng họ đã thức dậy và cùng nhau đi đến nhà ăn ăn cơm.
Đến nhà ăn, Quan Hạ Nhi, Tả Phi và Nhuận Nương đã bưng đồ ăn lên, nhìn thấy dáng vẻ uể oải của Kim Phi và Cửu công chúa, Quan Hạ Nhi không khỏi thầm lắc đầu, Nhuận Nương và Tả Phi Phi cũng che miệng cười trộm.
Kim Phi biết mọi người đang nghĩ sai, nhưng cũng không giải thích mà nhéo căm Nhuận Nương nói: "Cười cái gì, lát nữa về ta xử lý nàng!"
"Đáng ghét!" Nhuận Nương hất tay Kim Phi ra, đỏ mặt chạy vào nhà bếp.
"Tại sao Thiên Tâm và Đông Đông chưa tới?" Cửu công chúa hỏi.
"Có lẽ là Thiên Tâm đang ngủ, Đông Đông... Nói đến Đông Đông, Quan Hạ Nhi thở dài: "Cô nàng này có lễ là một con rùa!"
Với khả năng đoán ý qua lời nói và sắc mặt của Cửu công chúa, cô ấy lập tức nhận ra có gì đó không đúng, nhưng Tả Phi Phi vẫn ở đó, Cửu công chúa cũng không hỏi thêm nữa.
Ăn sáng xong, Kim Phi và Cửu công chúa tách ra. Cửu công chúa đi phê duyệt tấu chương cho Ngụy Đại
Đồng, sắp xếp hành động ở Giang Nam, trong khi Kim Phi đi đến xưởng luyện gang ở bên cạnh.
Mặc dù Mãn Thương đã xây dựng một xưởng luyện gang mới nhưng xưởng luyện gang trong làng cũng chưa bị phá bỏ, mà thay vào đó là được cải tạo thành xưởng thí nghiệm quy mô lớn.
Thí nghiệm của ba người Vạn Hạc Minh, Tả Chỉ Uyên và Lưu Bất Quần về cơ bản đều hoàn thành ở chỗ này.
Đáng tiếc lúc Kim Phi đến, ba người Mãn Thương đều không ở đây, bên trong chỉ có mấy nữ công nhân của Mãn Thương đang bận rộn làm việc.
Những nữ công nhân này đều là người được tuyển chọn từ núi Thiết Quán, được coi là nữ đệ tử của Mãn Thương, là người quen cũ của Kim Phi, khi thấy Kim Phi họ đều rất vui mừng, rối rít chạy đến vây quanh y.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...