Kim Phi nghe vậy thì không khỏi liếc mắt nhìn Cửu công chúa một cái thật sâu.
Cửu công chúa là một người kiêu ngạo, bình thường gặp phải vấn đề gì, nhiều nhất thì giái thích với Kim Phi một chút, cơ bản sẽ không nói những câu như "không tin thì chàng hỏi Tiểu Ngọc đi" này.
Trạng thái hiện tại này cho thấy cô ấy hơi chột dạ.
Tiểu Ngọc cũng phát hiện ra tình huống này, lo lắng Kim Phi sẽ khiển trách Cửu công chúa ở trước mặt mọi người, vì thế vội vàng đổi chủ đề, giải thích:
"Tiên sinh, đúng là dân chúng không phải do bệ hạ và chúng ta sắp xếp, mà là nhìn thấy trên báo, đoán được là mọi người sắp về tới, nên tự tổ chức tới đây đón tiếp.
Rất nhiều dân chúng đã đợi ở đây mấy ngày, có một số người nhà của binh lính đã đợi hơn mười ngày, các huynh đệ nhân viên hộ tống ở bến tàu đều biết điều này.
Nhật báo Kim Xuyên gần đây liên tục đưa tin liên quan đến cuộc chiến ở Hi Châu, đoàn ca múa gần đây cũng đi lưu diễn ở các nơi, các vở kịch chủ yếu tập trung vào đề tài quân sự và tuyên truyền chủ nghĩa yêu nước.
Dân chúng Kim Xuyên vốn rất kính trọng Kim Phi, họ biết Kim Phi đang tự mình chỉ huy ở tiền tuyến thì đều lo lắng không thôi, dưới sự tuyên truyền mạnh mẽ của nhật báo Kim Xuyên và đoàn ca múa Kim Xuyên đều rất lo lắng cho Kim Phi.
Lúc trước khi tin tức về chiến thắng to lớn ở kênh Hoàng Đồng được truyền đến, dân chúng Kim Xuyên đã háo hức mấy ngày, sau đó từ trên nhật báo Kim Xuyên biết được Kim Phi bắt đầu lên đường về thì rất nhiều dân chúng đều ồn ào muốn đến nghênh đón Kim Phi.
Người đầu tiên hành động chính là người nhà của quân Thục tham gia trận chiến ở Hi Châu.
Rất nhiều người nhà của quân Thục ở khá xa Kim Xuyên, sau khi tin tức Kim Phi sắp lên đường trở về được đăng trên nhật báo Kim Xuyên thì bắt đầu kéo cả nhà tới đây.
Từ nửa tháng trước, dân chúng đã bắt đầu tụ tập ở xung quanh bến tàu.
Sau khi Cửu công chúa biết được tin này thì lập tức ra lệnh cho Tiểu Ngọc phái đội Chung Minh đến đây để duy trì trật tự, sắp xếp chỗ ăn và chỗ ở cho người nhà của các người lính.
Thật ra cho dù Tiểu Ngọc không xen vào thì Kim Phi cũng sẽ không khiển trách Cửu công chúa ở trước mặt mọi người.
Không chỉ bởi vì tình cảm giữa hai người, mà còn bởi vì Cửu công chúa bây giờ trên danh nghĩa đang là người đứng đầu Xuyên Thục, hơn nữa vì công cuộc ra công cứu giúp nên địa vị trong lòng dân chúng rất cao.
Nếu Kim Phi khiển trách cô ấy trước mặt mọi người, uy tín của cô ấy sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Chưa nói tới việc Cửu công chúa có oán hận hay không, điều này cũng rất bất lợi cho tình hình chung.
Mặc dù Kim Phi không có trí tuệ chính trị, nhưng vẫn có một chút cái nhìn tổng thể này.
Kim Phi khẽ gật đầu, vươn tay ôm lấy Cửu công chúa: "Vũ Dương, trong khoảng thời gian này nàng vất vả rồi!"
"Ta ở nhà thì có cái gì vất vả, phu quân ở bên ngoài chinh chiến mới vất vả, là Vũ Dương vô dụng, khiến cho phu quân ở bên ngoài còn phải lo lắng chuyện trong nhà." Cửu công chúa lắc đầu nói.
Những lời này hiển nhiên là đang thừa nhận sai lầm, nhưng Kim Phi cũng không tiếp tục hỏi, mà là vỗ lưng Cửu công chúa: "Khi về chúng ta tìm lúc nào đó nói chuyện một chút, bây giờ không nói chuyện này... Đúng rồi, con đến đây không, ta còn chưa được gặp con đâu.”
Cửu công chúa rất hiểu Kim Phi, biết y là người ngay thẳng, thật ra cũng có hơi lo lắng Kim Phi sẽ mắng cô ấy ở trước mặt mọi người.
Lúc này nghe Kim Phi nói như vậy thì tảng đá trong lòng mới được đặt xuống.
Cô ấy có thể nghe ra được rằng Kim Phi thực sự hơi giận cô ấy vì đã tự ý ra lệnh đánh chết đám người Ngô vương, nhưng y không có ý định tiếp tục tính toán chỉ tiết, nếu không y sẽ không nói chuyện với cô ấy.
Lời nói không nói được rõ ràng, nếu Kim Phi chịu nói chuyện thì Cửu công chúa có thể khiến cho Kim Phi hiểu được nỗi khổ tâm của cô ấy.
Suy nghĩ cẩn thận những thứ này, Cửu công chúa cảm thấy khúc mắc được mở ra, mỉm cười vẫy tay về phía sau: "Châu Nhi, Nhuận Nương, bế con đến đây."
Từ phía sau trên xe ngựa, Châu Nhi với Nhuận nương mỗi người ôm một đứa bé đi xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...