Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

“Tiên sinh, ở đây không an toàn, ngài đi cùng bọn ta đi!” Hàn Phong nhìn Kim Phi, mặt đầy vẻ thành khẩn.

“Tiên sinh, xin lỗi!”

Hầu Tử thi lễ với Kim Phi, sau đó tiến lên trước.

Tả Phi Phi căn môi, trên mặt thoáng hiện lên tia giấy giụa.

Kỳ thật trong lòng cô ấy cũng đồng ý với Hầu Tử và Hàn Phong, nhưng với tư cách là vợ của Kim Phi, cô ấy không thể đối nghịch với Kim Phi, cho dù cô ấy biết quyết định của Kim Phi là sai lầm.

Cuối cùng Tả Phi Phi cũng không tỏ thái độ, mà tiến lên trước, bắt lấy tay Kim Phi.

A Quyên và một nữ công nhân khác đứng cạnh Tả Phi Phi, đặt tay lên khẩu súng ngắn ở thắt lưng.

Những người có mặt ở đây đều là trợ thủ đắc lực của Kim Phi, cũng là người mà Kim Phi quan tâm, một khi súng nổ làm ai bị thương thì đầu không hay.

Kim Phi thấy không khí căng thẳng, vội vàng nói: “Lương huynh, ta biết các ngươi lo lắng ta sẽ chết ở đây, tất cả là vì tốt cho ta, nhưng Lương huynh có nghĩ đến không, nếu ta thật sự rời đi, sĩ khí sẽ bị suy sụp!”


Kim Phi không phải đang tự luyến, mà đó là sự thật.

Gần đây quân Thục thương vong nặng nề, nhuệ khí đã giảm đến mức thấp nhất, với tư cách là chủ soái, nếu Kim Phi thực sự rời đi, nhất định nhuệ khí sẽ sụp đổ ngay lập tức!

Theo đó, trận tuyến tan vỡ.

Nếu chiến đấu ở một nơi như đồng bằng, bên bại trận có thể chạy thoát, nhưng đây là kênh Hoàng Đồng, hai bên đều bị phong tỏa, nếu quân Thục bị đánh bại, sẽ không có nơi nào để trốn thoát.

Trận chiến này quá tàn khốc, quân chinh chiến phía Nam và quân Tần Vương thương vong còn nhiều hơn quân Thục, một khi đánh hạ kênh Hoàng Đồng, không ai trong quân Thục sẽ sống sót.

“Nếu chúng ta không nói, sẽ không có ai biết ngài rời đi!”

Vẻ mặt của Trương Lương đã chuyển sang cầu xin: “Kim ca nhi, coi như ta cầu xin cậu, mau chóng rời đi đi! Nếu cậu gặp chuyện không may, chúng ta đều sẽ xong đời!”

“Tiên sinh, ngài từng nói, thắng bại của binh gia là chuyện hết sức bình thường, một trận chiến thắng bại không đại diện cho điều gì cả, chỉ cần tiên sinh ngài vẫn ở đó, sau này chúng †a vẫn có thể đánh bại Đảng Hạng và Tân Vương, nếu ngài gặp chuyện không may, vậy thì mọi chuyện thực sự kết thúc rồi!”

Hàn Phong cũng chân thành khuyên nhủ.


“Lương huynh, tình thế đang như này, huynh cho rằng ta có thể rời đi được sao?” Kim Phi không biết phải làm sao, nói.

“Tiên sinh, ta đã phái người đi dò đường, chúng ta rời đi từ vách đá phía Tây!” Hầu Tử nói: “Bên đó không có kẻ địch.”

“Trân An Tiệp và Lý Lăng Duệ đều là lão tướng, sẽ không để lại sơ hở rõ ràng như vậy.”

Kim Phi lắc đầu nói: “Nếu các ngươi không tin, có thể phái người mặc quần áo của ta đi qua đó! Đúng rồi, nhớ mang theo súng kíp!”

Nghe Kim Phi nói vậy, Hầu Tử tỏ ra không phục, nhưng nghĩ đến sư phụ của mình, hắn lại thất vọng cúi đầu.

Bản lĩnh hiện tại của Hầu Tử, đều học được từ một thầy phong thủy giang hồ từ khi còn nhỏ.

Vị thây phong thủy đó từng là tử sĩ được gia tộc quyền quý huấn luyện, trong một lần làm nhiệm vụ, đã gãy một tay và nhiệm vụ đó cũng thất bại.

Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừng phạt vô cùng nghiêm khắc, tử sĩ đó sợ trở về sẽ bị quyền quý diệt khẩu, nên đã trốn thoát, lưu lạc trên giang hồ làm thầy phong thủy, có một lần khi đến Kim Xuyên đã gặp Hầu Tử, cảm thấy đứa trẻ này là người thông minh, lại có ấn tượng đầu tiên khá tốt, nên đã mang theo bên người nuôi dưỡng hai năm.

Khi còn đi theo sư phụ, Hầu Tử đã nghe được một ít chuyện bát quái và bí mật của gia tộc quyền quý.

Bất kể là Lý Lăng Duệ hay Trần An Tiệp, đều có căn cơ sâu xa hơn Kim Phi.

Mặc dù tử sĩ được quyền quý huấn luyện của yếu là hộ vệ, nhưng cũng có vài tử sĩ ám sát giỏi ngụy trang.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui