“Trách nhiệm của ngươi và Lương ca, sau khi trận chiến kết thúc, tất nhiên sẽ bị nghiêm trị theo Quân Pháp Đường.” Kim Phi nói: “Khi về viết một bản báo cáo giao cho Quân Pháp Đường”.
Kim Phi hiểu rất rõ, bất cứ một tổ chức nào muốn đi được xa, thì đều cần có quy tắc.
Nếu mọi phần thưởng và hình phạt đều dựa theo ý của người lãnh đạo, tổ chức như vậy có thể sẽ phát triển rất nhanh, nhưng tuyệt đối không thể đi xa được khi xuất hiện các vấn đề hỗn loạn trong việc quản lý.
Quân Pháp Đường chính là nơi mà những quy tắc y lập ra cho những nhân viên hộ tống và quân Thục.
Lần trước Trương Lương thỉnh tội, Kim Phi cũng không trực tiếp xử phạt, mà yêu cầu Trương Lương viết báo cáo nộp. cho Quân Pháp Đường.
Điều này không chỉ bớt việc mà còn công bằng.
“Vâng”, Hàn Phong trước khi thỉnh tội cũng đã biết trước kết quả này, vừa nãy chẳng qua là làm cho có lệ, để bày tỏ thái độ mà thôi.
“Lão Hàn, ngươi từ làng đến đây sao?” Kim Phi hỏi.
“Đúng vậy,' Hàn Phong gật đầu nói. “Trong làng thế nào? Vũ Dương và Hạ Nhi sinh chưa?”
“Trong làng hiện tại rất tốt, khi ta đi, bệ hạ và Hạ Nhi phu nhân vẫn chưa sinh” Hàn Phong đáp.
Vừa nãy Trương Lương cũng nói rồi, Hàn Phong biết mình nên nói thế nào.
Sau khi nói xong, anh ta còn cố ý chuyển đề tài: “Có điều khi ta đi, có gặp Ngụy tiên sinh một lần, Ngụy tiên sinh nói bệ hạ và Hạ Nhi phu nhân cũng sắp sinh rồi, nói không chừng người báo tin vui cũng đang trên đường tới đây đấy.”
Kim Phi nghe vậy, lực chú ý quả nhiên bị chuyển dời, ngoảnh đầu nhìn về phía Xuyên Thục.
Trong hai kiếp, Kim Phi đây là lần đầu tiên được làm cha, nghĩ đến việc Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi sắp sinh, đứa con trong bụng Bắc Thiên Tâm đang lớn lên từng ngày, Kim Phi không khỏi bắt đầu nhớ đến làng Tây Hà
Tuy nhiên với tư cách là thống soái, Kim Phi rất nhanh lấy. lại tinh thần, tiếp tục hỏi: “Bình Giang và Ngu Sơn như thế nào?”
"Mọi chuyện đều ổn, mọi người rất đoàn kết, Phạm Hải Châu chủ động xin lệnh bệ hạ, dẫn quân Phạm Gia đến đất Tần để tiếp viện cho ngài." Hàn Phong đáp.
"Làm càn!" Kim Phi khẽ cau mày: "Phạm Hải Châu cùng quân Phạm Gia rời đi, Ngô vương tấn công Bình Giang và Ngu Sơn thì phải làm sao?"
"Ngài yên tâm, người dân Bình Giang và Ngu Sơn đã tự phát liên kết lại với nhau..."
Hàn Phong giải thích tình hình Bình Giang cho Kim Phi.
Kim Phi nghe được lời này, trong lòng vừa lo lắng lại vừa vui mừng
Điều lo lắng là chỉ dựa vào vào người dân và nhân viên hộ tống ở lại, quân Phạm Gia không thể bảo vệ được Bình Giang và Ngu Sơn, may thay, người dân Bình Giang và Ngu Sơn sẵn sàng chủ động giúp đỡ thủ thành, điều này cho thấy rằng đối sách đánh vào cường hào và chia đất đai là đúng đắn và khả thi.
Dù lo lắng hay vui mừng, Kim Phi biết răng nếu Cửu công chúa đã ban thánh chỉ, chuyện này đã được định trước, nói thêm nữa cũng vô ích, nên y cũng không hỏi thêm nữa mà hỏi những chuyện khác cùng với việc Hàn Phong sắp xếp chuyện tiếp theo.
Hàn Phong hiện tại rất thông thạo việc kinh doanh, trên đường cũng đã nghĩ ra kế hoạch, Kim Phi hỏi, anh ta đều có thể lưu loát trả lời.
Kim Phi hỏi một số tình hình khác, sau đó sắp xếp cho. Hàn Phong đi nghỉ ngơi.
Nhưng Hàn Phong không hề nghỉ ngơi mà lập tức phái người đi liên lạc với những mật thám mà Cửu công chúa đã cài ở Đảng Hạng và quân đội đất Tân.
Những mật thám này là một trong những vốn liếng cuối cùng mà Cửu công chúa tích lũy được ở kinh thành, hiện tại để giúp đỡ Kim Phi, Cửu công chúa đã cho Hàn Phong tài liệu và thông tin liên lạc của toàn bộ số mật thám.
Như để kiểm chứng lời nói của Hàn Phong, vào ngày thứ ba sau khi Hàn Phong đến, không lâu sau đó đội trinh sát do Tiểu Ngọc phái đi đưa tin báo hỉ đã đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...