Lúc Hầu Tử cùng nhóm trinh sát binh trở lại kênh Hoàng Đồng đã là nửa đêm, nhưng đám người là Kim Phi cùng Trương Lương vẫn chờ ở phòng chỉ huy tác chiến như cũ.
Lần này, Trương Lương không chủ động hỏi, vì vừa nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Hầu Tử, anh ta biết nhiệm vụ đã hoàn thành.
Thấy Trương Lương không nói gì, Kim Phi chủ động hỏi: "Các huynh đệ thế nào rồi?"
"Nhờ ơn tiên sinh, lần này bọn ta đều ổn cả!" Hầu Tử cười trả lời.
"Vậy thì tốt,' Kim Phi gật đầu, rồi mới hỏi: "Tình hình quân Tần vương thế nào?"
Nói đến chuyện chính, vẻ mặt của Hầu Tử trở nên nghiêm túc, nói với người trinh sát bên cạnh: "Hắc Lư, cậu lên xem, mau nói với tiên sinh đi."
“Vâng!" Hắc Lư nghiêm chào về phía Kim Phi, rồi nói: "Khi bọn ta trinh sát, quân Tân Vương vừa đúng lúc ăn cơm, căn cứ vào hàng ngũ xếp hàng lấy cơm và số lượng lều trại mà phán đoán, quân Tần Vương có khoảng năm đến sáu mươi ngàn người."
"Năm đến sáu mươi ngàn người... Kim Phi và Trương Lương liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy một chút nghiêm trọng từ trong mắt đối phương.
Chưa nói đến việc trong lều trại quân Tân vương có giấu người để đánh lạc hướng các trinh sát hay không, chỉ riêng năm sáu mươi ngàn người mà các trinh sát nhìn thấy này, chiếm đóng núi Ô Đầu có lợi thế về địa hình cũng đủ để chặn quân Thục rồi.
Kim Phi cau mày, biết rằng y đã gặp phải tình thế khó khăn nhất kể từ khi đến thế giới này.
"Chẳng trách Lý Lăng Duệ thong thả ung dung tiến về phía này, hóa ra hắn biết có người chặn chúng ta ở phía sau!"
Tả Phi Phi lạnh giọng nói: "Tên khốn kiếp Tân vương này, thân là người Hán, lại câu kết với người Man đi làm phản đối!"
"Hắn lại không phải lần đầu làm phản!" Trương Lương lạnh lùng nói: "Tân vương và Tấn vương đều đáng chết!"
Trước đây Kim Phi bị nhốt ở Đông Hải, Phùng Thánh dẫn đại quân Thổ Phiên đột nhiên bao vây làng Tây Hà, nếu không có Tần vương nhường đường thì không thể nào làm được.
Cũng chính vì chuyện này mà Kim Phi và Cửu công chúa mới quyết định từ bỏ vùng đất Quan Trung trù phú của đất Tần, mà phái người đi đánh các quận Tây Tần tương đối căn cỗi trước.
Theo kế hoạch của Kim Phi, sau khi đánh thông các quận Tây Tân, sẽ cùng lúc phát động tấn công từ phía tây và phía nam, bao vây Quan Trung.
Đáng tiếc kế hoạch mới thực hiện được một nửa, tuy rằng đánh xuống mấy quận Tây Tần, nhưng còn chưa kịp ổn định thế cục, Hải Đông Thanh đã xuất hiện.
Sau đó Tần vương lại đâm sau lưng Kim Phi một dao.
Nếu như là trước kia, Kim Phi nhất định sẽ hùa vào trách cứ Tân vương vài câu, nhưng sau khi trải qua những chuyện xảy ra gần đây, Kim Phi đã trưởng thành hơn rất nhiều, cũng trở nên điềm đạm hơn so với trước.
Sau khi trở về từ Đông Hải, Kim Phi cũng rất tức giận với hành động của mấy người Tần vương, Ngô vương, thậm chí còn ra lệnh cho Khánh Hâm Nghiêu nhất định phải bắt sống Tân vương, nhưng mấy người Tần vương, Ngô Vương lại cho Kim Phi một bài học.
Tuy rằng có được phi thuyền các loại cùng nhiều vũ khí tiên tiến, nhưng muốn bắt được những kẻ quyền quý có gốc rễ thâm căn cố đế này cũng khó hơn nhiều so với những gì Kim Phi tưởng tượng!
Kiếp trước vệ tinh khắp nơi, phần tử khủng bố chui vào trong núi cũng rất khó tìm rồi, huống chi Kim Phi chỉ có khinh khí cầu?
Vùng đất Hoa Hạ có vô số dãy núi lớn nhỏ, khinh khí cầu của tiêu cục Trấn Viễn còn chưa đến nơi thì mấy người Tần vương đã chui vào rừng sâu núi thẳm, Kim Phi đi đâu tìm chúng?
Đừng nói là những kẻ quyền quý này, tiêu cục Trấn Viễn đánh thổ hào lúc phân chia ruộng đất, những người bị bắt cơ bản đều là địa chủ không biết tin tức, còn những gia đình quý tộc có chút gia thế thì hầu như đều nhận được tin tức trước rồi bỏ trốn hết.
Vì vậy Kim Phi hiểu rằng, trừ khi khống chế hoàn Hoa Hạ, nếu không thì thực sự rất khó để đào ra được những kẻ quyền quý lâu đời này!
Cũng vì vậy mà Kim Phi hiện tại trở nên thực tế hơn, nói ít hơn trước, nhưng làm nhiều hơn trước.
Ví dụ như phục kích bộ lạc Hắc Vân và mai phục đội vận chuyển, trước khi thực sự xảy ra, ngay cả Tả Phi Phi và Khánh Mộ Lam cũng không biết, chỉ những người tham gia mới biết kế hoạch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...