Bây giờ Kim Phi thật sự không tìm được ứng cử viên nào phù hợp hơn so với Lý Địch, nên chỉ có thể tạm thời đồng ý với đề nghị của Lý Địch.
“Vậy ta đi chuẩn bị trước!”
Lý Địch chào Kim Phi một cái rồi xoay người rời đi.
Kim Phi nhìn chăm chăm vào bóng lưng của Lý Địch, trầm giọng nói: “Lương ca, thông báo cho đại đội súng kíp tiến lên phía trước đội hình để tiến hành huấn luyện tập bắn!”
“Bây giờ ư?” Trương Lương hơi sửng sốt.
Tình thế của hai bên vốn đã căng thẳng rồi, bây giờ lại để cho đại đội súng kíp tiến về phía trước đội hình tập bắn, không phải là cố ý khiêu khích sao?
Lỡ đối phương trực tiếp phát động tổng tiến công thì sao?
Hơn nữa, từ trước đến nay, Kim Phi luôn coi súng kíp là vũ khí bí mật, trận chiến quyết định lớn sắp bắt đầu rồi, vì sao lại chủ động để lộ súng kíp ra?
Trương Lương thật sự không hiểu.
Nhưng Kim Phi lại gật đầu nó úng, ngay bây giời” “Vâng!” Trương Lương thấy Kim Phi kiên trì như thế thì sải bước ra khỏi lều trại, đi gọi Đại Tráng.
Lúc đầu Tiểu Ngọc phái người mang súng kíp tới, bí mật thành lập tiểu đoàn súng kíp, Đại Tráng là tiểu đoàn trường đầu tiên của tiểu đoàn súng kíp.
Để giữ bí mật, Đại Tráng và những người khác đã huấn luyện trong một khe núi hoang vắng cách đó hàng chục dặm, mãi đến gần đây, trận chiến quyết định lớn có thể nổ ra bất cứ lúc nào, tiểu đoàn súng kíp cũng gần như đã huấn luyện xong thì Trương Lương mới gọi bọn họ về.
Cho nên Đại Tráng cũng giống như Trương Lương, không hiểu mệnh lệnh của Kim Phi, nhưng giống như Trương Lương, anh ta lựa chọn thực hiện.
Vì để đề phòng quân địch phát động cuộc tổng tiến công trước thời hạn, Trương Lượng lập tức triệu tập các sĩ quan trên cấp đại đội trưởng để mở một cuộc họp khẩn cấp.
Trong doanh trại chinh chiến phía nam của Đảng Hạng, nửa giữa và nửa sau đang dựa theo mệnh lệnh của Lý Lăng Duệ để tiến hành điều chỉnh chiến thuật, đề phòng quân Thục nhân cơ hội này để đánh lén, quân lính ở phía nam doanh trại đang hết sức cảnh giác nhìn chăm chăm vào phía nam.
Điều khiến bọn họ yên tâm là doanh trại quân Thục ở phía đối diện vẫn luôn yên lặng, không có gì bất thường, nhưng ngay khi một số binh lính của Đảng Hạng đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì lại phát hiện một đội quân Thục đang chạy ra từ phía sau hầm.
Quân chủ lực của quân Thục ở phía sau hầm cũng xuất hiện một trận xôn xao.
Những mũi tên của cung nỏ hạng nặng vốn đang nhắm vào bầu trời lại ào ào cúi xuống, nhắm vào bãi đất trống ở trước mặt.
Bệ máy bản đá khổng lồ cũng từ từ chuyển động.
“Mau đi báo cáo với đại vương là người của Đại Khang có hành động khác thường!”
Một lãnh đạo nhỏ của Đảng Hạng hét lên với cấp dưới của mình.
Thuộc hạ trả lời một tiếng rồi nhảy lên ngựa chiến ở bên cạnh, chạy thẳng đến lều của Lý Lăng Duệ.
Lý Lăng Duệ nhận được tin này cũng không dám lơ là, vội vàng bỏ việc đang làm và mang theo phó tướng với phụ tá xông lên bục cao.
“Đại vương, đã tìm thấy kính viễn vọng!”
Người phụ trách tình báo chạy đến sau, trên tay còn cầm theo một cái hộp nhỏ.
Theo công nghệ thủy tinh không ngừng phát triển, việc sản xuất kính viễn vọng cũng tăng lên và ngày càng có nhiều nhân viên hộ tống được trang bị kính viễn vọng.
Phi công cần quan sát mặt đất từ trên cao nên kính viễn vọng là thiết bị tiêu chuẩn cho phi thuyền và khinh khí cầu.
Khi Đảng Hạng bắt được nhân viên hộ tống ở biên giới, lúc phi thuyền bị Hải Đông Thanh tấn công, trong đầu phi công chỉ nghĩ đến việc phá hủy động cơ hơi nước mà quên mất phá hủy kính viễn vọng.
Sau đó, khi người của Đảng Hạng dọn dẹp chiến trường đã tìm thấy một chiếc kính viễn vọng không bị rơi hỏng.
Binh lính dọn dẹp chiến trường của Đảng Hạng không dám tham lam, lập tức dâng báu vật lên cho hoàng đế.
Tân hoàng đế cảm thấy mình đã nhặt được bảo bối, yêu thích không buông tay, lần này cũng bởi vì Lý Lăng Duệ mở miệng hỏi, chiến trường thực sự đang rất cần, cho nên mới bất đắc dĩ mà từ bỏ thứ mình yêu thích, để cho đội vận chuyển mang kính viễn vọng đến cho Lý Lăng Duệ.
Kết quả là đội vận chuyển lại gặp phải mai phục của nhân viên hộ tống.
Cũng may mục tiêu chủ yếu của đại đội súng kíp là cung nỏ hạng nặng và máy bản đá, bọn họ không để ý đến những thứ khác, sau khi thiêu hủy máy bản đá và cung nỏ hạng nặng thì chưa kịp dắt gia súc và ngựa vận chuyển đi, thuộc hạ của người phụ trách tình báo lại tìm được chiếc kính viễn vọng này.
“Kính viễn vọng không bị thất lạc ư?” Lý Lăng Duệ vui mừng khôn xiết, nhanh chóng mở hộp nhỏ ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...