Khống chế được binh phủ và quận trưởng thì chẳng khác nào khống chế được tòa thành này, kế tiếp chỉ cần sàng lọc chọn binh phủ và thành lập đội ngũ là được.
Nhân viên hộ tống đã đánh chiếm được rất nhiều thành trì của đất Tần, nên đã quen với việc này từ lâu rồi.
||||| Truyện đề cử: Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam |||||
Sau khi vào thành, nhân viên hộ tống nhanh chóng chia làm hai bộ phận.
Một bộ phận nhiều người thì đi đến doanh trại binh phủ, bộ phận ít người thì theo Đường Phi, tiến thẳng đến nha phủ của quận trưởng.
Mãi cho đến lúc này, dân chúng quận Bình Giang còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, họ vẫn trốn trong nhà, nhìn lén ra ngoài qua khe cửa.
Họ thấy phi thuyền chỉ lơ lửng ở phía trên doanh trại binh phủ và nha phủ của quận trưởng, mà không có ý làm thương tổn người khác, họ mới thêm can đảm ởi ra.
“Con cá khổng lồ bay trên bầu trời kia là cái gì vậy nhỉ?”
“Có thể là do binh phủ làm quá nhiều điều ác, nên ngài Thiên Lôi hạ phàm tìm bọn họ tính sổi”
“Đừng nói bừa, trời trong mây trắng như thế này, đâu ra Thiên Lôi?”
“Ngươi không nghe thấy tiếng nổ lớn lúc nãy sao, ngoài ngài Thiên Lôi ra, thì ai có thể tạo ra tiếng nổ như vậy?”
Dân chúng nhìn phi thuyền, chỉ trỏ, họ tò mò đoán thử thứ trông giống một con cá lớn đang bay trên trời là cái gì.
Chẳng mấy chốc, bọn họ nhìn thấy con cá lớn lơ lửng trên nha phủ quận trưởng di động, bay về phía tây.
Ban đầu người dân ở phía tây của nha phủ còn tưởng răng cá lớn sắp đến ăn thịt họ, mọi người ai nấy đều sợ khiếp vía, trốn trong nhà.
Nhưng cá lớn lại không ăn thịt họ, mà nó vừa bay vừa rải giấy. Người dân đợi phi thuyền bay đi rồi, mới dám ra cửa, nhặt
những mảnh giấy rơi trên mặt đất.
“Nha Tử, ngươi từng được đi học, ngươi xem tờ giấy này viết cái gì đấy?”
Một người đàn ông lực lưỡng đưa tờ giấy cho đệ đệ của mình.
Đệ đệ nhận lấy tờ giấy rồi đọc, nhưng vừa mới đọc được một nửa, vẻ mặt của đệ đệ trở nên quái dị cực kỳ.
“Sao thế, tờ giấy ghi cái gì vậy?” Người đàn ông tò mò hỏi.
“Nhị ca, huynh còn nhớ năm ngoái, khi anh lính què trở về, nói với chúng ta những gì về Quốc sư Kim tiên sinh không?” Đệ đệ hỏi.
Nhà họ có ba người, Đại ca gia nhập quân Phạm Gia.
Cuối năm ngoái, có một cựu binh quân Phạm Gia vì bị thương nên xuất ngũ, Đại ca đã nhờ người đó mang giùm số tiền mà anh ta đã dành dụm được về, để cho đứa em út được đọc sách.
Khi cựu binh đó mang tiền đến cho họ, anh ta đã kể cho họ một vài chuyện về biên cương, cũng kể về Kim Phi.
Cho nên hai anh em họ biết nhiều hơn dân chúng bình thường một chút.
“Nhớ chứ, anh lính què nói Kim tiên sinh là thần tiên hạ phàm, đánh bại người Đảng Hạng.”
Nhị ca tò mò, hỏi: “Sao bỗng nhiên đệ lại nhắc đến cái này?”
“Con cá kỳ lạ ở trên trời hôm nay là của Kim tiên sinh đấy... Đệ đệ chỉ lên trên trời.
“Của Kim tiên sinh á?” Nhị ca ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào phi thuyền, anh ta thì thào: “Trước kia ta còn tưởng anh lính què chỉ khoác lác mà thôi, nhưng giờ ta tin rồi, Quốc sư Kim tiên sinh thật sự là thần tiên hạ phàm, ngài ấy còn có thể làm cá lớn bay trên trời... Đúng rồi, tờ giấy còn viết gì nữa không?”
“Trên giấy còn viết, Kim tiên sinh kính nể Phạm tướng quân của chúng ta, kính nể quân Phạm Gia, cho nên phái đoàn kịch đến diễn xuất, cũng coi là chào hỏi.”
Vẻ mặt của đệ đệ trông rất lạ: “Giờ Ty sáng mai, ở cổng chợ quận thành sẽ có một buổi diễn, người dân rảnh rỗi có thể đến xem!”
“Chơi trò gì vậy, cho chúng ta xem kịch ư?” Nhị ca tưởng mình nghe lầm.
“Trên giấy ghi như thế mà” Đệ đệ hỏi: “Nhị ca, ngày mai chúng ta có đi không?”
Nhị ca hơi do dự, nói: “Ngày mai ta phải đi làm, đệ đi xem đi, rồi về kể cho ta nghe vở kịch biểu diễn những gì là được”
“Vâng ạ!” Sáng hôm sau, đệ đệ đi thẳng đến cổng chợ. Anh ta nghĩ mình đến như vậy là sớm rồi, nhưng khi đến cổng chợ anh ta mới thấy, bãi đất trống giờ người đông nghìn nghịt, đệ đệ mất rất nhiều công sức mới có thể chen lên hàng đầu của sân khấu.
Tới giờ Ty, đội chiêng trống của đoàn ca múa Kim Xuyên đã nâng nhạc cụ lên trên sân khấu.
Tiếng chiêng vừa vang, mọi người lập tức yên lặng.
Một nữ chủ trì bước lên võ đài, tay cầm loa sắt lớn tiếng nói: "Hoan nghênh mọi người đến xem, hôm nay đoàn ca múa Kim Xuyên nghe theo mệnh lệnh của quốc sư Kim tiên sinh, tới biểu diễn cho mọi người vở kịch mang tên Cuộc chiến đẫm máu ở thành Vị Châu, hy vọng mọi người sẽ thích"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...