Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Người bước vào là Lý Địch.

Trong mấy năm qua Đảng Hạng đã cướp không ít người dân Trung Nguyên về làm nô lệ, sau khi Thiết Ngưu chiếm được Đảng Hạng, đã nói bốn điều kiện, trong đó có một điều kiện là thả toàn bộ nô lệ Trung Nguyên.

Hơn nữa Thiết Ngưu rất để ý đến chuyện này, không chỉ giữ lại một đội bay gần vương lăng Đảng Hạng, sau khi quay về còn tìm Hàn Phong, bảo anh ta phái một nhóm người đến các thành trì lớn của Đảng Hạng và tụ điểm của dân du mục, để mắt đến vấn đề này.

Không ít quyền quý Đảng Hạng cực kì tức giận, đáng tiếc nắm đấm của bọn họ không mạnh bằng tiêu cục Trấn Viễn, nên chỉ có thể nhãn nhịn.

Có một tên quyền quý ở tòa thành nhỏ vô cùng cực đoan, vì cách xa vương thành, không biết tiêu cục Trấn Viễn mạnh đến mức nào, nên không những ngăn cản không cho nô lệ rời đi, mà còn cố ý hãm hại, khiêu khích tiêu cục Trấn Viễn.

Sau đó, rất nhanh gã đã biết được hậu quả của việc khiêu khích.


Để giết gà dọa khỉ, Thiết Ngưu không xin phép Kim Phi, mà thẳng tay bố trí một đội bay đi qua, đàn áp và trả thù gia tộc đã khiêu khích, những gì mà bọn họ làm với nô lệ, Thiết Ngưu đã trả lại cho tất cả người nhà của đám quyền quý!

Theo lời kể của những nô lệ được thả về, lúc đấy ở ngoài thành nhỏ kia treo đầy thi thể bầm dập và hài cốt.

Tên quý tộc đó đã bị khai trừ ra khỏi Đảng Hạng, ngay cả thi thể của tổ tiên trong mộ tổ tiên cũng bị người của Thiết Ngưu đào lên ném vào hố phân!

Đối với những kẻ tàn bạo mà nói, phương pháp tàn ác này. là trực tiếp nhất, có tác dụng răn đe mạnh nhất.

Sau sự việc này, các quý tộc không phục của Đảng Hạng đều biến thành “quỳ' tộc, không còn dám bức hại nô lệ, ngăn không cho nô lệ quay về nữa.

Mấy tháng gần đây, phần lớn nô lệ đã được quay về Đại Khang.

Nhiều người trong số họ vốn là người Trung Nguyên, nhưng nghe nói Trung Nguyên đang có chiến tranh, không dám quay về, vì không có nơi nào để đi nên đi theo đội buôn của thương hội Kim Xuyên, đến Kim Xuyên.

Kim Xuyên hiện đang phát triển nhanh chóng, nhiều công xưởng thiếu nhân lực, nên đương nhiên ai đến cũng đều được chào đón.

Nhưng với bài học kinh nghiệm của Nguy Lão Tam, Hàn Phong không dám để cho những người này vào làng, ngoại trừ nhóm nô lệ đầu tiên mà Thiết Ngưu dẫn về làng, những nô lệ đến sau, về cơ bản đều được phân công làm việc ở ngoài làng, làm một số công việc công nghệ thấp.


Không phải Hàn Phong hẹp hòi, kỳ thị bọn họ, mà đó là biện pháp phòng ngừa cơ bản nhất.

Dù sao những người này đều quay về từ Đảng Hạng, ai biết trong số bọn họ có bao nhiêu người muốn đến làng Tây Hà ăn cắp trang thiết bị chứ.

Một khi bọn họ được sắp xếp vào trong làng, hoặc chức vụ quan trọng, thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Mặc dù Kim Phi đã nỗ lực phổ cập giáo dục, cũng đồng ý đối ngoại để cải thiện đời sống của nhân dân, giúp người dân có kiến thức cơ bản, nhưng nó chỉ giới hạn trong phạm vi người của mình.

Nếu những gián điệp này mang kiến thức học được trở về thì sế quay lại đánh mình.

Những nô lệ ở Đảng Hạng đã phải chịu quá nhiều đau khổ, có thể sống sót trở về Đại Khang là điều vô cùng bất ngờ, hầu hết bọn họ đều rất hợp tác, bảo gì làm nấy.


Người bước vào là Lý Địch, là một trong những nô lệ mà Thiết Ngưu mang về từ Đảng Hạng, vì còn bế theo em gái bị nghi ngờ mắc chứng tự kỷ, nên Kim Phi có ấn tượng.

Điều khiến Kim Phi bất ngờ, là cậu bé xuất hiện ở đây.

Mặc dù Trần Văn Viễn không phải là người cùng làng từ lúc đầu đã theo Kim Phi, cũng không nắm giữ bất kỳ quyền hành tài chính quân sự nào, anh ta chỉ là người viết kịch cho đoàn ca múa Kim Xuyên, nhưng đoàn ca múa Kim Xuyên ngày càng phát triển, sức ảnh hưởng ngày càng lớn, địa vị của Trần Văn Viễn cũng theo đó mà nâng lên.

Hôm nay, rất nhiều chuyện mà anh ta viết được lan truyền trong dân gian, một số nhân vật anh ta sáng tác cũng được người dân yêu thích.

Bây giờ Kim Phi giao toà soạn nhật báo Kim Xuyên cho. anh ta, người sáng suốt đều có thể nhận ra tiền đồ sau này. của Trần Văn Viễn sẽ vô cùng rộng mở.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui