“Để ta xem thử” Trần Văn Viễn nhận lấy bản thảo, cúi đầu nhìn.
Đây là một tờ giấy kích cỡ bằng giấy a4, bản in mẫu được chia thành bốn phần, lần lượt là thời sự, quân sự, nông nghiệp và phần thảo luận.
“Thời sự chủ yếu truyền đạt chính sách cho dân chúng, để dân chúng hiểu, dần hình thành sự đồng cảm. Quân sự thì truyền đạt tình hình chiến đấu mới nhất của tiêu cục Trấn Viễn, tăng cảm giác an toàn cho người dân.”
Kim Phi giới thiệu tiết lần nông nghiệp truyền đạt những kiến thức nông nghiệp là chủ yếu, hướng dẫn người dân làm ruộng, thời kỳ sau thì tuyên truyền diện mạo của một vài nông thôn, cùng với những tình huống xuất hiện điển hình và một số nhân vật điển hình của nông thôn.
Phần cuối cùng của tờ báo là phần thảo luận, coi như để sang một bên của bản in, nếu không có nội dung gì có thể phát hành, vậy cứ in kịch bản của đoàn ca múa nhạc lên là được”
“Tiên sinh, ta viết kịch bản thì được, nhưng ta có biết đánh giặc, biết làm nông đâu.”
Trần Văn Viễn gãi đầu, mặt đầy khó xử nói.
“Cho nên ngươi phải mau tìm ký giả đến giúp ngươi” Kim Phi cười nói.
“Ký giả?” Trần Văn Viễn càng bối
“Ký giả là gì?”
“Ngươi có thể hiểu ký giả là người ghi chép lại thời đại. Công việc chủ yếu của họ là dùng thái độ chân thực nhất, góc nhìn khác quan nhất để ghi lại những chuyện đã xảy ra của thời đại”
Kim Phi nghĩ một lúc, giải thích với anh ta: “Ngươi không. biết đánh giặc, không biết trồng trọt phải không? Vậy thì ngươi tìm vài người biết đánh giặc, biết trồng trọt, tìm cả người biết viết văn nữa về đây. Công việc của ngươi là xét duyệt xem báo họ viết có chân thực hay không!”
“Ta hiểu rồi!" Trần Văn Viễn gật đầu bừng tỉnh: “Ngày mai †a sẽ đi tuyển người luôn.”
“Năng lực quan trọng nhất của ký giả không phải viết báo, mà là những sự kiện được ghi chép một cách chân thực nhất. Còn phải dũng cảm vạch trần điều ác kẻ ác, lúc chọn người, nhất định phải chú ý những điểm này. Nhớ kỹ chưa?” Kim Phi nhắc nhở.
“Nhớ kỹ rồi” Trần Văn Viễn gật đầu. “Vậy ngươi đi làm việc đi.” Kim Phi phất tay nói.
Sau khi Trần Văn Viễn đi khỏi, Kim Phi lại sai người gọi Tiểu Ngọc tới.
“Có hai chuyện.” Hợp tác với Tiểu Ngọc lâu như vậy, Kim Phi bèn đi thẳng vào vấn đề: “Thứ nhất, chọn ra một người trong tổ quen với công việc phân đất, bảo người đó liệt kê những vấn đề thường gặp trong công tác phân đất, cùng với cách giải quyết rồi tổng hợp lại, sau đó mau chóng xây dựng quy trình phân chia ruộng đất tiêu chuẩn.”
“Vâng!” Tiểu Ngọc gật đầu.
Sau khi đội Chung Minh ba được thành lập, vẫn luôn do. người phụ trách là cô ấy lãnh đạo, Tiểu Ngọc cũng là ngươi hiểu rõ nhất công tác phân đất.
“Chuyện thứ hai, tuyển một lượng lớn người đưa thư trên khắp Xuyên Thục.”
Kim Phi làm theo khuôn mẫu bưu cục và phạm vi công việc ở kiếp trước, trình bày cho Tiểu Ngọc nghe kế hoạch của y, cùng với yêu cầu về người đưa thư.
“Tiên sinh, lập tức bố trí một mạng lưới lớn như vậy, sợ rằng phải tốn không ít thời gian.” Tiểu Ngọc cau mày.
“Chờ Tiểu Bắc về, ta sẽ giao cho muội ấy cùng phối hợp. công việc của hợp tác xã mua bán với cô.”
“Vậy thì không thành vấn đề” Tiểu Ngọc vội vàng gật đầu.
Tiền thân của hợp tác xã mua bán chính là thương hội Kim Xuyên, qua hơn một năm phát triển, toàn bộ các thị trấn nhỏ, cùng với một số làng lớn của Kim Xuyên đều đã có chỉ nhánh của hợp tác xã mua bán.
Thời đại tràn đầy sức sống nhất của một công ty, thông thường chính là thời kỳ xây dựng sự nghiệp này.
Quốc gia cũng giống như vậy.
Đại Khang mới vừa mới bắt đầu những bước đầu, từ Kim Phi, Cửu công chúa cho đến tiêu cục Trấn Viễn và những cán bộ nhân viên công tác khác ở phía dưới.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tiểu Ngọc và Đường Tiểu Bắc truyền đạt mệnh lệnh của Kim Phi cho những bộ phận khác.
Hợp tác xã mua bán ở các nơi sau khi nhận được lệnh, lập tức bắt đầu xem xét tuyển chọn người thích hợp cho công việc đưa thưa.
Quả thực không tìm được nhân công phù hợp, chỉ đành chọn một nhân viên của hợp tác xã mua bán tạm thời nhận nhiệm vụ này.
Cùng triển khai hành kế hoạch với hợp tác xã mua bán còn có xưởng in ấn và xưởng làm giấy.
Tốc độ của Trần Văn Viễn là nhanh nhất, mới có ba ngày mà anh ta đã tìm được bốn ký giả, chia công tác riêng theo bốn mục dựa trên bản mẫu của Kim Phi.
Ngày thứ tư, Trần Văn Viễn xin phép Kim Phi, muốn chuyển phòng làm việc đến xưởng in ấn.
Quan hệ hợp tác giữa báo và xưởng in ấn là mật thiết nhất, Kim Phi không phản đối, bảo xưởng in ấn dành ra cho. anh ta một phòng nhỏ.
Ngày thứ năm, tòa soạn nhật báo Kim Xuyên chính thức treo biển thành lập!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...